Hôm nay em ngồi trong kim tự tháp đồng, chỉ mất vài phút em đã tĩnh tâm ngồi thiền. Em thấy vỏ não phía sau của mình rung nhẹ. Bắt đầu vào thiền, em thấy mình đang ngồi ở xa mạc, ở đó chỉ có mình em. Em tự hỏi tại sao không ai sống ở đây vậy?
Phải chăng vì nơi đây đất đai cằn cỗi, thời tiết khắc nghiệt. Vì vậy, em đã ngồi thiền, nghĩ cách để nơi này có con người, động vật, cỏ cây sinh sống.
Cùng lúc đó, trên thiên đình đang diễn ra đại tiệc. Các vị thần tiên thổi kèn, gõ trống, nhảy múa tưng bừng. Sau đó, thượng đế ra lệnh cho họ xuống hạ giới mời em lên.
Khi các vị thần tiên xuống mời thì em từ chối vì lúc đó em đang muốn ở lại xa mạc để nghĩ cách. Thế là các vị thần tiên trở về thiên đình.
Ngồi thiền mãi ở xa mạc, em vẫn không nghĩ ra cách. Thế là linh hồn em quyết định lên thiên đình gặp thượng đế. Nhưng khi gặp thượng đế rồi, em vẫn chưa thể giải quyết được vấn đề ở xa mạc.
Em lập tức quay trở lại xa mạc.
Em vẫn cứ ngồi giữa xa mạc thiền định. Con mắt thứ 3 của em mách bảo xung quanh em đang là cỏ cây um tùm, các vị thiền sư và rất nhiều người. Em cảm nhận được nguồn năng lượng các vị thiền sư đang truyền cho mình. Gần hơn, vây quanh em còn có các kim tự tháp vô hình đang nằm rạp xuống, chĩa phần đỉnh về phía em, truyền năng lượng cho em. Ngồi thiền lúc đó, ngoài việc cảm nhận được những nguồn năng lượng khác nhau truyền vào mình, em còn cảm nhận được những tia nắng chói chang đang chiếu thẳng vào mắt mình. Có lẽ con người ở đó biết ơn em nên họ đã dựng một mái nhà che nắng, che mưa cho em ngồi thiền. Em cảm kích họ vô cùng.
Đến một lúc nào đó, năng lượng của em đã át năng lượng của các kim tự tháp vây quanh. Em đã tỏa ra nguồn năng lượng phá vỡ các kim tự tháp đó. Sau đó, mở mắt ra thì thấy một bên là xa mạc, một bên là nước. Vì có nước nên cỏ cây, muông thú, con người có thể sống được ở đó.
Cùng lúc đó, em thấy bầu trời trong xanh, những tia nắng thật dễ chịu. Lúc đó, em thấy mình ngửa mặt lên trời. Các vị thần tiên xuất hiện. Họ vẫn gõ trống, thổi kèn, nhảy múa. Ngoài ra, còn thấy mấy con rồng đang uốn lượn nữa. Họ mời em lên một lần nữa. Lúc đó, em vẫn do dự. Bỗng dưng 2-3 phút cuối trước khi xả thiền, đầu em đau lắm. Nó cứ loạng choạng, lắc lư từ bên này sang bên kia.