Bài 18 – GIẢI TRÍ VÀ TÁI TẠO

Bạn là mãi mãi

Đã đến giữa khóa học, vậy là chúng ta biết nhau cũng một thời gian rồi. Có lẽ ta nên dừng lại một chút để xem mình đi đến đâu, nhìn lại, suy ngẫm về những gì đã đọc và đã đặc biệt là đã học được. Rất cần thiết phải dừng lại thường xuyên để nghỉ ngơi, “giải trí”. Bạn đã từng nghĩ rằng “ giải trí” ở đây thực sự là “ Tái Tạo” không? Ta để cập đến điểm này bởi vì mọi thứ liên quan đến sự mệt mỏi, nhàm chán; khi một người bị mệt mỏi người đó không thể làm tốt nhất công việc của mình. Bạn có biết điều xảy ra khi bạn mệt mỏi không?

We have known each other for some time now through the medium of this Course. Perhaps we should pause a while to take stock of our position and look about us, and think of what we have read and presumably what we have learned. It is essential to stop every so often for the purpose of recreation. Do you ever think that “recreation” is really “re-creation”? We mention this point because it is all tied in with tiredness; if one becomes tired one cannot do one’s best work. Do you know what happens when you get tired?

Chúng ta không cần phải có nhiều kiến thức về sinh lý học để hiểu tại sao bị co cứng và đau nhức nếu dùng cơ bắp quá nhiều. Hãy thử xem việc ta lặp đi lặp lại một động tác nào đó, như là nhấc tạ nặng với cánh tay phải chẳng hạn. Thế là, sau một khoảng thời gian, cơ tay phải bắt đầu đau, ta có cảm giác cơ của mình thực sự có vấn đề và nếu tiếp tục trong một khoảng thời gian dài, ta sẽ phải chịu đựng đau đớn thực sự thay vì chỉ là sự đau nhức. Chúng ta phải xem xét vấn đề này kỹ hơn.

We do not have to have great knowledge of physiology in order to understand why we get stiff and sore if we overtax a muscle. Let us consider that we have been repeating a certain action, perhaps lifting a heavy weight with the right arm. Well, after a time the muscles of the right arm begin to pain us, we get a most peculiar sensation in the muscles and if we continue too long we suffer real pain instead of just soreness. We should look into this even closer.

Trong suốt Khóa học này, điều được nhấn mạnh là tất cả mọi sự sống đều có nguồn gốc điện từ trường. Bất kỳ khi nào ta nghĩ, ta sản sinh ra một dòng điện, kể cả khi chúng ta chuyển động một ngón tay thôi, ta cũng đã gửi một dòng điện dưới dạng một xung lực thần kinh, nó truyền đến cơ bắp để chuyển thành hành động. Nhưng chúng ta hãy xem xét tay mình khi bị lạm dụng làm việc quá sức; khi nhấc gì đó quá thường xuyên trong khoảng thời gian dài, nó làm các dây thần kinh truyền dòng điện từ não trở nên quá căng thẳng. Tương tự như vậy, nếu ta có một cái cầu chì thông thường trong nhà và sử dụng nó quá tải, cầu chì có thể không nổ ngay mà thay vào đó nó bị đổi mầu, là bằng chứng về sự quá tải. Vậy với dây thần kinh truyền dẫn đến cơ bắp của ta, chúng trở nên quá căng thẳng với nhưng luồn điện truyền qua liên tục, và cơ bắp tự bản thân trở nên mệt mỏi vì co duỗi liên tục.

During this Course it has been stressed that all life is electrical in origin. Whenever we think we generate an electric current, whenever we move a finger even we send an electric current in the form of a nerve impulse which “galvanizes” a muscle into action. But let us consider our arm which we have abused with overwork; we have been lifting something too often for too long and the nerves which carry the electric current from the brain have become overstressed. In much the same way, if we get an ordinary house fuse and you overload it, the fuse may not immediately blow but instead it will show evidence of overload in that it becomes discoloured. So with our nerves leading to muscles, they become overstressed with the passage of continuous current, and the muscles themselves get tired of expanding and contracting continuously.

Tại sao chúng lại mệt mỏi? Cái đó dễ dàng để trả lời! Khi chúng ta di chuyển một chi, cơ của chúng ta được kích hoạt từ não. Dòng điện làm cho dịch tiết ra chảy vào kết cấu cơ làm, khiến các sợi cơ căng ra, do đó nếu bạn kéo căng hoàn toàn một cơ hoặc một nhóm cơ, sự kéo dãn cơ làm tổng chiều dài chi bị giảm và đồng nghĩa với việc nó bị căng lên. Thôi được –ta sẽ không đi sâu vào sinh lý học – nhưng có một kết quả thứ cấp là các chất hóa học liên quan trong việc gây ra các nếp nhăn của cơ khi bị căng ra sẽ bị kết tinh và nhúng vào mô.

Why do they get tired? That is easy to answer! When we move a limb our muscles become stimulated from the brain. The electric current causes secretions to flow in the muscularstructure which causes the strands of muscles to strain apart, so that if you get a whole strand, or collection of strands, straining apart the result is to decrease the total length, and that means a limb had to bend. That is all right — we are not going into physiology — but a secondary result is that the chemicals involved in causing the striations of muscles to strain apart becomes crystallized and embedded in the tissue.

Vì vậy, nếu chúng ta gửi những dịch tiết, những hóa chất này vào hệ thống cơ nhanh hơn khả năng hấp thụ của tế bào mô, thì nó sẽ kết thành những hạt tinh thể, chúng rất sắc cạnh và sẽ gây sự đau đớn ghê gớm nếu ta cố chấp để cố gắng vận động cơ cắp. Ta chỉ có thể chờ, có lẽ một ngày, hoặc hai ngày, cho đến khi các hạt tinh thể được hấp thụ và những sợi cơ được nới lỏng để chuyển động trơn tru và nhẹ nhàng với nhau. Điều đáng chú ý ở đây là khi một người bị bệnh thấp khớp, người đó có những hạt tinh thể ở nhiều bộ phận nhậy cảm của cơ thể mà gắn các mô tế bào với nhau. Thực tế, bất kỳ người nào bị bệnh thấp khớp đều có thể cử động chân tay bị đau, nhưng làm thế sẽ gây ra cơn đau dữ dội bởi vì các hạt tinh thể nằm trong mô. Nếu có thể tìm ra cách nào đó để hòa tan nhưng hạt tinh thể này thì có thể chữa được bệnh thấp khớp, nhưng cái đó vẫn chưa làm được.

Thus it is that if we send these secretions, these chemicals, into the musculature more quickly than the tissue can absorb them, the result will be crystals, and those crystals having very sharp edges will cause considerable pain if we persist in our attempts to move the muscles. We can only wait perhaps a day, or two days: until the crystals have again been absorbed and the fibers of the muscles are again free to slide smoothly and effortlessly over each other. It is worth noting in passing that when one has rheumatism one has crystals in various susceptible portions of the body which lock tissue together. Actually, any person with rheumatism can move the afflicted limb, but to do so would cause intense pain because of the crystals lodged in the tissue. If we could find some way of dissolving the crystals, then we should be able to cure rheumatism, but that is not yet.

Điều này có vẻ làm ta lạc đề khỏi ý định ban đầu về việc xem xét một số thứ đã được học, nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì nó không hề! Nếu bạn đang cố gắng quá vất vả, bạn sẽ không đi đến đâu cả vì bộ não trở nên quá mệt mỏi. Nhiều người không thể chấp nhận con đường Trung Đạo vì họ được nuôi dưỡng để tin tưởng rằng chỉ có làm việc siêng năng mới xứng đáng có thành quả. Mọi người gắng sức và cật lực, và rồi họ chẳng đi đến đâu vì đang cố gắng quá sức. Đôi khi những người cố gắng hết sức trở nên mệt mỏi để rồi sau đó thốt ra những lời kinh khủng bởi vì, theo đúng nghĩa đen, họ không kiểm soát được toàn bộ các giác quan của mình!

This is rather taking us away, though, from our original intention to consider some of the things we have learnt, or, on second thoughts, perhaps it is not! If you are trying too hard you will not get anywhere because your brain will become overtired. Many people cannot adopt the Middle Way because they have been brought up to believe that only the hardest work merits results. People strive and slave, and they get nowhere because they are over-trying. Sometimes people who try so hard become overtired, and then they say horrible things because, quite literally, they are not in possession of their full senses!

 Khi ta trở nên mệt mỏi, dòng điện sinh ra trong não yếu dần, nó trở nên ít đi, và do đó dòng điện “tiêu cực” sẽ ghi đè lên những xung điện tích cực làm chúng ta trở nên nóng tính. Tâm trạng xấu là sự đối ngược của tâm trạng tốt, nó là mặt trái của tâm trạng tốt. và nếu chúng ta để bản thân quá nóng vì sự quá mệt mỏi, hoặc vì những nguyên nhân khác, có nghĩa là ta đang bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng ăn mòn tế bào đang phát sinh trong mình.

When we become tired the electric current produced in the brain fades, it becomes less, and so the “negative” electricity overrides the positive impulses making us bad tempered. Bad temper is the opposite of good temper, it is the negative aspect of good temper, and if we let ourselves get bad tempered through overtiredness, or through any other cause, it means that we are in effect corroding cells which produce current within us.

Bạn có lái xe không? Bạn đã bao giờ kiểm tra ắc-quy xe chưa? Nếu bạn làm vậy, thỉnh thoảng bạn sẽ thấy một lớp màu xanh nhạt rất khó chịu bám vào một cực ắc-quy. Không sớm thì muộn nó sẽ ăn mòn chính dây dẫn từ ắc-quy đến chiếc xe. Tương tự, nếu ta bỏ bê chính mình như bỏ qua kiểm tra ắc-quy, ta sẽ thấy rằng khả năng của mình trở nên yếu đi nghiêm trọng và sau đó sẽ có kiểu thái độ tồi tệ.

Do you drive a car? Do you ever look at the battery of your car? If you do you will at times have seen a most unpleasant greenish deposit around one of the terminals of the battery. In time it will eat away the wires leading from the battery to the car itself. In much the same way, if we neglect ourselves as we had neglected that battery, we find that our own ability becomes seriously impaired and we then have a pattern of bad temper.

Đôi khi có người vợ bắt đầu cuộc sống hôn nhân với đầy những ý định tốt đẹp nhưng vẫn còn chút nghi ngờ dai dẳng về ông chồng mình, cô ấy nói về những nghi ngờ đó, và rồi khi lặp lại vài lần nó sẽ tạo thành thói quen.Vì không hề biết mình có thói quen đó nên cô ấy trở thành mụ nội trợ cằn nhằn, một trong những sinh vật khó chịu nhất của hành tinh mà chẳng hay! Vì vậy hãy giữ tâm trạng tốt để có sức khỏe tốt hơn, đừng ham làm theo những phong trào giảm béo nhất thời vì nhưng người đẫy đà luôn luôn có khí chất tốt hơn những người da bọc xương, đi đứng xiêu vẹo như một bộ xương cọt kẹt.

Sometimes it will be, a wife who started out her married life full of the best intentions will give way to a little nagging doubt about her husband; she will voice those doubts, and by repeating those doubts a few times she will establish a habit, and thus possibly without knowing anything about it she will turn into a nagging shrew of a housewife, one of the most unpleasant creatures of this world! Keep good tempered, you will keep better health, do not go in for these slimming fads because the well-padded person is invariably better tempered than the skinny wreck who totters around with almost a rattle of bones!

Như vậy điều cốt yếu của con đường Trung Đạo rõ ràng là ta nên cố gắng hết sức mình trong mọi hoàn cảnh. Rõ ràng hơn nữa là ta không thể làm tốt hơn “khả năng tốt nhất của mình” được, nếu nỗ lực vượt lên “khả năng tốt nhất của mình” thì đơn thuần đó chỉ là lãng phí và gây ra mệt mỏi không cần thiết. Nếu xem nó như một trạm phát điện; ta có một trạm phát điện đủ để cung cấp ánh sáng cho một số bóng đèn nhất định. Nếu trạm phát chạy ở một tốc độ nhất định, hoặc cung cấp một sản lượng đầu ra vừa đủ cho nhu cầu của các bóng đèn, khi đó nó sẽ hoạt động tốt trong khả năng cung cấp của nó. Nhưng vì một số lý do nào đó, máy phát tăng tốc và sản lượng đầu ra lớn hơn nhiều so với khả năng tiêu thụ của bóng đèn, thì tất cả năng lượng dư thừa sẽ bị phân tán đi đâu đó – thật lãng phí – và nó cũng làm giảm tuổi thọ của máy phát vì chạy quá nhanh không cần thiết.

This matter of the “Middle Way”; it is clear that one should do one’s best under all circumstances. It is equally clear that one cannot do more than one’s best and effort beyond “one’s best” is merely lost effort which needlessly tires one out. Look upon it as one would a generating station; we have an electric generating station which is providing light for a certain number of lamps. If the generator runs at such a speed, or provides such an output that the needs of the lamps are easily fulfilled, then the generator is working well within its capacity. But if for some reason the generator is speeded up and the output is far greater than can be absorbed by the lamps, all the excess output has to be shunted off somewhere — wasted — and it also wastes the life of the generator which is running too fast needlessly.

Một cách khác để diễn tả vấn đề đó là thế này; bạn có một chiếc ôtô và bạn muốn chạy trên đường cao tốc với tốc độ, có lẽ 30 dặm một giờ (hầu hết mọi người muốn chạy nhanh hơn thế, nhưng 30 dặm một giờ là vừa đủ theo hướng dẫn của chúng ta!). Nếu bạn là một tài xế hiểu biết bạn sẽ sử dụng số cao nhất để chạy ở tốc độ 30 dặm một giờ với tốc độ vòng tua động cơ tương đối chậm. Tại tốc độ đó chỉ có rất ít sự hao mòn, và không có sức căng tác động lên máy móc khi nó hoạt động tốt trong khả năng của nó. Nhưng giả sử bạn không phải là một tài xế tốt và bạn để xe chạy trên cao tốc với số nhỏ nhất ở tốc độ 30 dặm một giờ! Lúc này động cơ có lẽ sẽ phải hoạt động nhanh gấp năm đến sáu lần vì bộ chuyển động và động cơ sẽ đẩy công suất và động lực lên nhiều, như khi cần đạt được tốc độ hàng trăm dặm một giờ ở số cao nhất. Do đó, bạn thấy nhiều tiếng ồn, một mức tiêu thụ nhiên liệu kinh khủng, mức độ hao mòn lớn gấp năm đến sáu lần để đạt được mục tiêu tương tự khi chạy ở số cao nhất.

Another way to put it is this; you have a car and you want to go along the highway at, perhaps, thirty miles an hour (most people want to go a lot faster than that, but thirty miles an hour is good enough for our illustration!). If you are a sensible driver you will be in top gear just rolling along at thirty miles an hour with the engine rotating quite slowly. At that speed there will be very, very little wear, and no strain at all on the engine which is working well within its capacity. But supposing you are not such a good driver and you charge along the highway in the lowest gear at thirty miles an hour! Then the engine may be going five or six times faster because of the gearing and the engine will be putting out perhaps as much power, as much effort, as it would need to do a hundred miles an hour in top gear. So you get a lot of noise, terrific petrol consumption, and five or six times as much wear to accomplish the same aim as you would do in top gear.

Do đó Con đường Trung Đạo nghĩa là học vừa với cảm nhận, làm việc đủ cường độ cần thiết để đáp ứng một mục tiêu cụ thể nào đó, nhưng không phung phí năng lượng và cuộc sống của mình vào việc làm quá sức! Có quá nhiều người nghĩ rằng họ phải làm việc, làm việc và làm việc, và càng siêng năng để đạt được một mục tiêu, thì họ càng xứng đáng để nhận được thành quả. Không có gì tiến xa hơn trong tình huống này, ta nên luôn luôn – chúng tôi không thể lặp lại điều này liên tục được– làm việc chăm chỉ vừa đủ để hoàn thành nhiệm vụ của mình thôi.

The Middle Way, then, means taking the sensible course, working just as hard as is necessary to accomplish a specific task, but not frittering away your life and your energy in overworking! Too many people think that they have to work and work and work, and the harder they work to accomplish an objective, the more merit accrues to them. Nothing would be further from the case, one should always — we cannot repeat it too often — work only hard enough to do the task in hand.

Nhưng hãy quay lại vấn đề về giải trí. Giải trí, như chúng tôi đã nói, là sự tái tạo. Nếu chúng ta mệt mỏi có nghĩa là một số cơ bắp nhất định, một số khu vực nhất định của cơ thể đã trở nên mệt mỏi. Ví dụ, nếu ta nhấc với cánh tay phải quá nhiều, như là chuyển gạch, hay chuyển sách chẳng hạn, thế là tay bắt đầu mỏi, bắt đầu đau, nhưng chân vẫn làm việc tốt cũng như mắt và tai vậy. Do đó, ta hãy “ tái tạo” chính mình bằng cách đi dạo, nghe bản nhạc hay, hoặc đọc một cuốn sách. Làm như vậy là chuyển sang sử dụng các dây thần kinh, cơ bắp khác và nó giúp ta rút ra tất cả nhưng điện tích dư thừa từ các cơ bắp đã bị hoạt động quá sức, giờ cần thư giãn. Vì vậy – trong việc giải trí, tự bạn sẽ tái tạo bản thân và năng lực của mình.

But let us get back to recreation. Recreation, as we have said, is re-creation. If we tire ourselves it means that only certain muscles, only certain areas, of the body have become tired. If, for instance, we have been lifting our right arm too much, perhaps shifting bricks, perhaps shifting books, then the arm will begin to tire, will begin to ache, but our legs are still in working order as are our ears or our eyes. So let us “re-create” ourselves by going for a walk, by listening to good music, or by reading a book. In doing so we shall be using other nerves and other muscles and we shall actually be drawing off any surplus charge of neural electricity from the muscles which have been overstressed and now need to relax. So — in recreation you re-create yourself and your abilities.

Bạn đang thực hành chăm chỉ để cố gắng nhìn thấy hào quang? Cố gắng để thấy thể dĩ thái? Có lẽ bạn đã cố gắng quá nhiều rồi. Nếu không có được sự thành công như mong muốn thì cũng đừng nản chí, nó cần có thời gian, sự kiên nhẫn và khá nhiều niềm tin, nhưng điều đó có thể được thực hiện. Bạn đang cố gắng làm điều chưa từng làm trước đây, thế nên hẳn là bạn không mong đợi sẽ trở thành bác sĩ, luật sư hoặc nhạc sỹ vĩ đại chỉ sau một đêm, bạn sẽ chỉ muốn điều đó khi đã học xong tiểu học, trung học, và sau đó là một trường đại học nào đó.

Have you been working quite hard trying to see your aura? Trying to see the etheric? Perhaps you have been trying too hard. If you have not had the success which you desire do not be disheartened, it takes time and patience and quite a lot of faith, but it can be done. You are trying to do something which you have not done before, and you would not expect to become a doctor or a lawyer or a great artist overnight, you would expect that if you were to become a lawyer you would have to go to school, then to high school, and on to some university.

Phải cần thời gian, có lẽ là nhiều năm làm việc toàn tâm toàn ý nhiều, rất nhiều giờ trong một ngày, và có lẽ là nhiều, rất nhiều giờ hàng đêm để đạt được mục tiêu trở thành một cái gì đó –  Bác sĩ ? Luật sư? Người môi giới chứng khoán? Tóm lại là: Bạn không thể đạt được thành quá đó trong một đêm. Nhiều nhà triết lý Ấn Độ nói mọi người rằng đừng nên cố gắng để có khả năng thấu thị khi chưa tới mười năm dù trong bất kỳ tình huống nào!

It would take time, it might take years, you would be working conscientiously for many many hours each day, and perhaps many many hours each night to attain your objective of being — what? — a doctor? A lawyer? A stockbroker? It all boils down to this; you cannot achieve results overnight. Many of the Indian philosophies tell one that under no circumstances should one try to see clairvoyantly in less than ten years!

Chúng tôi không hoàn toàn tán thành quan điểm này, chúng tôi tin rằng khi một người đã sẵn sàng để nhìn thấu thị là họ sẽ thấy, nhưng chúng tôi đồng ý rằng không ai có thể đạt được những kết quả đó chỉ sau một đêm, bạn phải thực hành để đạt được cái bạn muốn, bạn phải luyện tập, phải có lòng tin. Nếu bạn đang học để trở thành bác sĩ thì cần có lòng tin vào giáo viên của mình, có lòng tin với chính mình, bạn làm bài tập trên lớp, làm bài tập về nhà, và phải mất nhiều năm học tập để thành Bác sĩ. Khi bạn học cùng chúng tôi và cố gắng nhìn thấy hào quang, bạn đã học bao lâu rồi? Hai giờ mỗi tuần? Bốn giờ mỗi tuần? Lâu rồi bạn chưa học tám tiếng một ngày và làm cả bài tập về nhà. Vì vậy hãy kiên nhẫn bởi chắc chắn sẽ nhìn thấy hào quang khi bạn kiên nhẫn và tin tưởng.

We do not subscribe to that view at all, we believe that when a person is ready to see clairvoyantly, then they will see clairvoyantly, but we do subscribe to the view that one cannot attain results overnight, you have to work for what you are going to get, you have to practice, you have to have faith. If you are studying to be a doctor, then you have faith in your teachers, you have faith in yourself, you do your lesson work in class, you do your homework when out of class, and still to train to be a doctor takes years. When you are studying with us, and trying to see the aura, how long do you study? Two hours a week? Four hours a week? Well, however long it is you are not studying eight hours a day and doing homework as well. So — have patience because the aura can definitely be seen and will be seen if you have that patience and faith.

Chúng tôi trong suốt nhưng năm qua đã nhận được rất nhiều thư từ của mọi người trên khắp thế giới, thậm chí từ những người phía sau song sắt (trong tù). Có một cô gái trẻ ở Úc có khả năng thấu thị rõ rệt, cô ấy phải che giấu khả năng của mình bởi họ hàng nghĩ rằng có cái gì đó “kỳ dị” khi cô ấy bảo rằng biết họ đang nghĩ gì hay chỉ ra được tình trạng sức khỏe của họ. Có một người phụ nữ khác ở Toronto, Canada, người mà chỉ trong có vài tuần đã nhìn thấy thể dĩ thái, cô ấy có thể nhìn thấy chất dĩ thái tuôn ra từ các ngón tay, nhìn thấy “ hoa sen” đung đưa trên đầu. Sự tiến bộ của cô ấy đã được đánh dấu khá rõ ràng, cô ấy có thể nhìn thấy gần như toàn bộ trường dĩ thái, và ta hiểu rằng cố ấy giờ sẽ bắt đầu nhìn thấy hào quang. Cô ấy là một người may mắn vì có thể nhìn thấy Tinh linh Thiên nhiên và hào quang của hoa. Là một nghệ sĩ, cô ấy có thể vẽ hoa với những hào quang xung quanh chúng.

We throughout the years have had a tremendous amount of correspondence from people all over the world, even from people behind the Iron Curtain. There is a young girl in Australia with marked powers of clairvoyance, she had to hide her abilities because her relations think that there is something “peculiar” about her if she says that she knows what they are thinking or if she can discuss the state of their health. There is another lady in Toronto, Canada, who, in a period of just a few weeks, can see the etheric, she can see the etheric power streaming from finger tips, and she can see the “lotus flower” waving on the top of a head. Her progress has been quite marked, she can see the etheric almost in its entirety, and we understand that she is now beginning to see the aura. She is one of the fortunate ones who can see Nature Spirits and the aura of flowers. As an artist she has been able to paint flowers with the aura around them.

Để các bạn thấy rằng sức mạnh thấu thị không giới hạn ở bất cứ nơi nào, mà nó phổ biến trên toàn thế giới, chúng tôi sẽ trích dẫn một lá thư từ một người phụ nữ rất tài năng ở Nam Tư. Chúng tôi đã viết thư cho cô ấy để xin phép đưa trải nghiệm của cô vào Khóa học này. Và sau đó cô ấy đã viết cho chúng tôi một lá thư cho phép chúng tôi trích dẫn từ đó. Đây là nhưng gì cô ấy viết. Chúng tôi đã chỉnh sửa chút tiếng Anh để mọi người dể hiểu hơn. Nội dung lá thư như sau:

To show you that clairvoyant powers are not limited to any locality, but are universal to the world, we are going to quote a letter from a very talented lady in Yugoslavia. We wrote to this lady and told her that we would like to incorporate within this Course something of her experience, and so she wrote us a letter giving us permission to quote from it. Here is what she writes. We have altered the English very slightly to make it easier for people to follow. Here it is: —

“Các bạn yêu quý từ khắp nơi trên thế giới! Chúng ta thực sự sống trong một thời kỳ mà đòi hỏi chúng ta từng ngày – tồn tại hay không tồn tại. Đã qua cái thời ngồi như con mèo sau bếp lò. Cuộc sống cũng như sự vĩnh cửu đặt trước chúng ta câu hỏi Có hay Không? Có hay Không nghĩa là gì? Nghĩa là ta sẽ bỏ đói linh hồn mình và làm cho cơ thể của chúng ta ốm yếu, hay nuôi dưỡng linh hồn và làm cho cơ thể khỏe mạnh, đẹp đẽ và cân đối.Tại sao tôi cứ hay nói về linh hồn, cái mà chúng ta không thể nhìn thấy, cái mà không giải phẫu ra để bày lên đĩa? Bạn yêu quý, dù bạn tin vào sự tồn tại của linh hồn hay không thì nó vẫn Ở ĐÓ! Bạn hãy dành một chút thời gian cho nó nhé? Đừng chạy đến rạp chiếu phim hay đến những trận đấu bóng, đừng đi mua sắm hay chạy xe máy, hãy lắng nghe một lát, vì đây thực sự là một vấn đề rất quan trọng cần lưu tâm.”

“Dearest Friends in other parts of the world! We really live in a time which asks us day by day — to be or not to be. The time is over to sit like a cat behind the stove. The life as well as the eternity puts before us the question Yes or No? What Yes or No do we mean? We mean shall we starve our soul and make our body ill, or feed our soul and make our body healthy, beautiful and in harmony. Why I always speak about the soul, something we cannot see, what the surgeons cannot take out and present to us on a plate? Dearest Friends, if you believe in the existence of the soul or not, the soul IS there! Have you a moment of time to spare please? Do not run to the cinema nor to the football match nor go shopping or to a motor car, listen for a moment, for this is a very important matter indeed.

 “ Ở khu vực phía Tây địa cầu, chúng ta không có nhiều người có thể nhìn thấy cái gọi là Thế giới vô hình, người có thể nhìn thấy hào quang. Điều này nghĩa là là sáng hay tối, là phần hồn rất sáng hay bình thường bao quanh cơ thể, và đặc biệt là xung quanh đầu của một người. Linh hồn là phần vĩnh cửu, là phần không bị ảnh hưởng gì bởi chúng ta, đó là Thể Cao Hơn của ta mà không có ta nó không hiện hữu trên trái đất này được. Tôi có khả năng nhìn thấy hào quang từ những ngày còn nhỏ.

“In the Western part of our Earth we have not very many people who can see the so-called invisible world, who can see the auras of people. That means the light or the shadow, if there is a light or a very earthbound soul around the body, and especially around the head of a person. The soul is the eternal, undisturbable part of us, it is our Higher Body and without it we could not exist. I had the gift to see auras from my earliest days.

“ Khi tôi còn là đứa trẻ, tôi nghĩ rằng mọi người cũng có thể nhìn thấy cái tôi nhìn thấy. Sau này, khi họ gọi tôi là kẻ nói dối hoặc tuyên bố tôi bị điên, tôi đã hiểu rằng những người khác không thể nhìn thấy nhưng gì tôi thấy. Để tôi chỉ cho bạn cách mà tôi theo.

“When I was a little child I thought that all people could see what I could see. Later, when they called me a liar or declared me insane, I understood that other people could not see what I saw. Let me point out the way that I follow.

“Bạn đã bao giờ để ý những đường thớ gỗ bên trong thân cây chưa? Nó chỉ ra số năm mà cây đó đã sống, bạn có thể nói về nhưng năm mất mùa và nhưng năm được mùa (sai quả). Không có gì tồn tại mà không để lại dấu vết. Không gì hết. Tôi đã từng đứng trước một nhà thờ cổ và thấy những gì người khác không thể nhìn thấy trên Trái đất. Tòa nhà được bao quanh bởi một ánh sáng kỳ diệu, từng vòng tinh xảo như vân gỗ. Tôi nhìn kỹ những đường vân này và nói với mọi người xung quanh chúng. Mỗi vân là tượng trưng chính xác cho một thế kỷ. Đó là nhà thờ cổ của Remete gần Zagreb, thủ đô của Croatia. Vậy là từ đó tôi đã có thể kể số vân quanh những ngôi nhà cổ để biết chúng bao nhiêu tuổi. Một lần bạn tôi hỏi “Cái nhà nguyện này bao nhiêu tuổi rồi?” “Tôi không thấy gì cả”, tôi trả lời, “Chưa thấy có vân nào xung quanh cả, chỉ có ánh sáng. “Được rồi” cô ấy nói, “Cái nhà nguyện này chưa được một trăm năm tuổi”.

“Have you ever noticed the lines around the wood in the inner part of a tree? It indicates the years during which the tree has lived, you can tell of the lean years and of the fruitful years. Nothing at all remains without signs. Nothing. I once stood before an old church and saw what other people could not see on the Earth. Around the building was a wonderful light, around this light following the form of the building were fine lines as in the wood. I looked over the lines and told the people about them. It was a line for every century exactly, it was at the old church of Remete near Zagreb, the capital of Croatia. From that time I was able to tell the lines around old buildings and to say how old they were. Once a friend asked me ‘How old is this chapel?’ ‘I see nothing,’ I answered, ‘Not a line around yet, only a light.’ ‘All right,’ she said, ‘This chapel is not a hundred years old yet.’

“ Bạn thấy đấy, nếu tòa nhà có “Linh hồn” của nó thì những sinh vật sống còn có nhiều hơn nữa. Tôi có thể thấy hào quang của gỗ, của cây và của những đồng cỏ, hoa, và đặc biệt là sau khi mặt trời lặn. Ánh sáng dịu nhẹ nhưng mãnh liệt bao xung quang những sinh vật sống, quanh cả con chó hay con mèo của bạn.

“You see, if a building has its ‘soul’ how much more has something living. I can see the aura of the wood, of the trees and the meadows, the flowers, and especially after sunset. This mild but intense light around all living creatures, around your dog as well as around your cat.

“Bạn có thấy con chim nhỏ ngoài kia đang hót bài ca buổi tối không? Những chùm sáng lung linh bao quanh chú chim nhỏ, linh hồn của nó đang tỏa sáng cùng với hạnh phúc. Nhưng cũng chú chim đó, cậu bé đến và bắn hạ nó. Vầng hào quang bé nhỏ lóe lên một chút và sau đó biến mất. Nó giống nhưng một tiếng khóc trong Thiên nhiên. Tôi đã nhìn thấy nó, tôi cảm thấy nó và tôi nói về nó, và họ gọi tôi là một kẻ ngốc.

“Do you see the little bird there singing its evening song? How sprays of light are around the little bird, its soul flickering with happiness. But also, that little bird, a boy came and shot it down. The little aura flickered still a moment, and then vanished. It was like a cry through Nature. I saw it, I felt it, and I talked about it, and they called me a fool.

“Khi tôi mười tám tuổi, một ngày nọ tôi đứng trước gương. Lúc đó vào sẩm tối và tôi đang chuẩn bị đi ngủ. Căn phòng gần như tối đen, tôi mặc một chiếc váy ngủ dài màu trắng. Ngay lập tức tôi nhìn thấy ánh sáng trong gương. Nó thu hút tôi. Tôi nhìn lên và thấy một ngọn lửa mầu xanh và sau đó là một ngọn lửa vàng bao quanh. Không biết về hào quang, tôi sợ hãi và tôi chạy đến bên ba mẹ thét lên, “ Con đang cháy”. Nó không làm đau tôi chút nào nhưng đó là cái gì? Họ nhìn tôi kinh ngạc, và sau đó bật đèn lên, lúc này họ không nhìn thấy gì. Nhưng khi tắt đèn đi, họ thấy tôi như đang trong ngọn lửa vàng sống động. Người hầu bước vào và hét lên vì sợ hãi. Cô ta quay gót bỏ chạy. Tôi nhớ lại những gì tôi đã thấy trên các sinh vật khác, nhưng nó khá khác biệt khi tôi nhìn thấy trên chính mình. Bây giờ tôi thực sự sợ hãi. Cha tôi bật tắt đèn liên tục nhưng nó vẫn luôn như vậy – cứ tắt đèn là tôi phát ra ánh sáng vàng còn bật đèn thì ánh sáng từ tôi phát ra không thể thấy rõ.

“When I was eighteen years of age I stood before a mirror one day. It was nightfall and I was preparing to go to bed. The room was nearly dark, I was in a long white nightgown. All at once I saw a light in the mirror. It attracted me, I looked up and saw around me a blue and then a golden flame. Not knowing about the aura I was frightened and I ran down to my parents screaming, ‘I am burning.’ It hurt me not at all, but what was it? They gasped at me, and then turned the light on during which time they saw nothing. But they turned the light off, and then they saw me as in living golden flames. Our servant came in and screamed with fright. She turned and ran away. I remembered then what I had seen on other beings, but it was rather different when I saw it on myself. Now I was really frightened. My father turned the light out and on, and out and on, and it was always the same — when the light was out I glowed with the golden light, when the room light was on my glow could not be so clearly seen.

“Thế là tôi cảm thấy thú vị khi biết chắc rằng mình không bị tổn tại gì cả, và rồi từ đó tôi rất quan tâm đến việc xem xét hòa quang của các người khác.

“I found all this interesting when I felt sure that I was not being harmed at all, and from then on I took very great interest in looking at the aura of other people.

 “Bạn có biết sợ hãi nghĩa là gì không? Trong chiến tranh, tôi thường rất sợ hãi khi nhìn ánh hào quang của nhưng người đồng đội của mình khi máy bay ném bom bay qua chúng tôi và những quả bom rơi xuống. Một lần khi tôi đang trong tù dưới thời Đức Quốc Xã, tôi ở trong phòng giam và bị kết án tử hình. Tôi bị đưa đến phòng tra tấn bởi có những tin tức mà kẻ giam giữ muốn biết. Tôi nhìn thấy hào quang của những người khác đang bị tra tấn, nó thật khủng khiếp, một lớp mỏng bảo quanh cơ thể họ, quá nghèo nàn và không có ánh sáng thực sự, gần như biến mất, gần như tàn lụi và tệ hơn nữa khi tôi nghe tiếng khóc đau đớn của sự tra tấn, hào quang trở nên chập chờn.

“Do you know what fear means? In war I often was very frightened seeing the aura of my fellow-men when the bombers went over us and the bombs fell down. Once when I was in a prison under the Nazi regime I was in a cell condemned to death. I was taken to the torture chamber because I had certain information which my keepers wanted. I saw the aura of other people who were being tortured, it was terrible, so narrow round the body, so poor and without real light, nearly vanishing, nearly dying away, and worse still, when I heard the cries of agony dying of torture the aura itself flickered.

Tuy nhiên một điều gì đó trỗi dậy trong tôi, một cái gì đó từ sức mạnh thiêng liêng. Chẳng phải trong Kinh thánh có viết ”Chỉ sợ những kẻ giết linh hồn, chứ không phải nhưng kẻ giết thể xác” sao? Tôi bắt đầu tập trung, và cố gắng để cổ vũ cho những người khác, tôi thấy khỏe hơn. Một người phụ nữ khác đã giúp tôi trong việc này, và cuối cùng phòng giam chứa những người tử tù trở nên vui vẻ hơn, tất cả chúng tôi bắt đầu hát. Tôi trải qua tất cả các câu hỏi và tất cả khoảng thời gian dài, và tất cả các nỗi đau không hề hấn gì bởi vì tôi tập trung cho sự vĩnh hằng, tôi tập trung vào Đời Sống Thực sau giấc mộng khủng khiếp này. Những kẻ tra tấn không thể làm gì tôi, và cuối cùng, họ tức giận ném tôi ra khỏi nhà tù vì tôi làm nản chí họ!

Something rose in me, however, something of a holy force. Was there not written in the Holy Scriptures ‘Fear only those who kill the soul, but not those who kill the body’? I began to concentrate, and to try and cheer up the others, I felt healthier. Another woman helped me in this task, and at last the cell containing those condemned to death began to be more cheerful, we all began to sing. I came through all the questionings and all the long hours, and all the pain unharmed because I concentrated on eternity, I concentrated on the Real Life after this awful dream. The torturers could do nothing with me, and at last, angry, they threw me out of the prison because I was demoralizing them!

 “Nếu nhượng bộ cho sự sợ hãi, khủng bố thì tôi và mười sáu đồng chí của mình – nạn nhân của sự hành hạ- đã bị giết chết.

“If I had given way to fright, to terror, I and my sixteen comrades — victims of persecution — would have been killed.

“ Chúng tôi những người phương Tây, người Châu Âu, còn nhiều điều phải học từ Viễn Đông. Chúng tôi phải học cách chế ngự trí tưởng tượng và để vượt qua sợ hãi.

“We of the West, we Europeans, have much to learn from the Far East. We have to learn to conquer our imaginations and to overcome fear.

“Theo tôi thấy, hào quang của người phương Tây rất chập chờn, họ không bao giờ yên lặng, hiếm khi hòa hợp, và hào quang nhiễu loạn của người này lây tới hào quang của người khác để rồi trở thành một thứ như bệnh dịch. Hitler đã không thể thành công với những bài phát biểu khoa trương của ông ta trừ khi hào quang của mọi người đã bị ảnh hưởng, bị khống chế bởi hào quang của Hitler. Hitler chỉ thành công bởi những người nghe ông ta không kiểm soát được chính sự tưởng tượng của họ.

“As I see it, the aura of Western people flicker a lot, they are never quiet, seldom in harmony, and our disorderly aura infects other auras and becomes like an epidemic. Hitler would not have succeeded with his ranting speeches unless the aura of people became afflicted, and influenced by the aura of Hitler. Hitler could only succeed because his listeners could not control their own imagination.

“Bạn có mệt không? Bạn sẽ đọc thêm một chút nữa chứ? Chúng ta hãy đến với những người nghèo nhất, nhưng người mất trí, chúng ta hãy đến bệnh viện thần kinh ở Zagreb. Trước đây rất lâu tôi đã nghiên cứu hào quang sau song sắt nhà tù. Nhưng đó chưa phải những trường hợp tồi tệ nhất: Một người bạn của tôi giới thiệu tôi với một bác sĩ cao cấp, một người đàn ông rất đa nghi. Tôi nói với anh ta rằng tôi muốn được quan sát hào quang những bệnh nhân của ông ta. Ông ta nhìn tôi như thể một người tâm thần cần điều trị, rồi cuối cùng quyết định sẽ cho tôi gặp một số bệnh nhân. Rồi những người phục vụ mang đến một người phụ nữ rất ốm yếu, cô ta có vẻ ngoài kinh khủng, đôi mắt trợn tròn và hàm răng nghiến chặt, và tóc dựng đứng như ngọn lửa ma quái xung quanh đầu. Đó thực sự là một cảnh tượng đáng sợ. Nhưng nó chẳng là gì so với những gì tôi thấy ở thế giới vô hình. Linh hồn của cô ấy đang ở ngay bên ngoài cơ thể, đấu tranh dữ dội với thế lực bóng tối, kẻ cố chiếm lấy cơ thể cô. Tất cả xung quanh quay cuồng và không có sự hài hòa. Cuối cùng người phụ nữ được đưa về, và tôi nói với Bác sĩ rằng người phụ nữ đó không thể cứu chữa bởi vì cô ấy thực sự là nạn nhân bị quỷ dữ chiếm hữu!”

“Are you tired? Will you read a little longer? Let us go to the poorest of men, to the lunatics, let us go to a mental home in Zagreb. Many days ago I made studies through the iron wire there looking at the auras. But they were not the worst cases: A friend of mine introduced me to the senior physician, a very skeptical man. I told him that I wished to observe the aura of his patients. He looked at me as being worthy of incarceration as a lunatic, then at last he decided that he would let me see some of his patients. At last attendants brought in a very very sick woman indeed, she was a terrible looking woman, her eyes rolled and her teeth ground together, and hair stood out like devilish flames around her head. It really was a fearful sight. But it was nothing to what I saw in the invisible world. I saw the soul of the woman right out of her body in a wild struggle with the dark shadow who tried to get possession of the body. All around was in a whirl, and in disharmony. Eventually the woman was taken away, and I told the doctor that that woman could not be cured because she was indeed the victim of demoniac possession!”

Vì vậy, chúng ta kết thúc bài học đặc biệt này với nhấn mạnh rằng, những gì người phụ nữ Nam Tư tài năng này đã nhìn thấy, bạn cũng có thể làm được bằng sự tập luyện, sự kiên trì và cùng với sự tin tưởng. Hãy nhớ – Thành Rome không được xây trong vòng một ngày, không thể trở thành Bác sĩ hay Luật sư sau một đêm, họ phải học để thành công, và chúng ta cũng vậy; không có lối đi nào dễ dàng, không đau đớn cả.

So we will bring this particular Lesson to a close with the remarks that what this very talented lady of Yugoslavia has seen, you also can see with practice, with perseverance, and with faith. Remember — Rome was not built in a day, and a doctor or a lawyer is not made overnight, they have to study to succeed, and so have you; there is no easy, no painless way out!

Người dịch: Đinh Văn Lợi

Biên tập: VMC