BÀI 1: SỰ SỐNG LÀ GÌ?

Bạn là mãi mãi

Trước khi chúng ta cố gắng để hiểu được bản chất của Chân Ngã (Overself) hoặc xem xét bất kỳ vấn đề ‘huyền bí’ nào, thì đầu tiên chúng ta phải chắc chắn hiểu được bản chất của CON NGƯỜI. Trong Khoá huấn luyện này, chúng ta sẽ dùng thuật ngữ CON NGƯỜI nói chung để chỉ cả đàn ông và đàn bà. Hãy để chúng tôi đầu tiên khẳng định chắc chắn rằng phụ nữ ít nhất ngang với đang ông về mọi mặt liên quan đến sự nhận thức về huyền học và những giác quan ngoại cảm. Phụ nữ, trên thực tế thường có một hào quang sáng hơn và khả năng lớn hơn trong việc đánh giá những khía cạnh khác nhau của siêu hình học.

Before we attempt to understand the nature of the Overself or deal with any “occult” matter we must be sure that first we comprehend the nature of Man. In this Course we shall use the term “Man” to indicate man and woman. Let us at the outset state definitely that woman is at least the equal of man in all matters relating to the occult and extra-sensory perceptions. Woman, in fact, often has a brighter aura and a greater capacity for appreciation of the various facets of metaphysics.

Trên thực tế, mọi thứ đều tồn tại ‘sự sống’. Kể cả những sinh vật mà chúng ta thường gọi là ‘chết’ cũng có sự sống. Sự sống của cái hình thái đó có thể đã ngừng – như chúng ta gọi với thuật ngữ là ‘chết’ – nhưng với sự chấm dứt đó, một hình thái của sự sống khác lại bắt đầu. Quá trình chết ấy tạo ra đời sống mới cho chính nó.

Actually, everything that exists is “life.” Even a creature which we normally term “dead” is alive. The normal form of its life may have ceased — as it would have done for us to term it dead — but with the cessation of that “life” a fresh form of life took over. The process of dissolution creates life of its own!

Tất cả mọi thứ là rung động. Mọi thứ bao gồm các phân tử chuyển động liên tục. Chúng ta sẽ dùng từ ‘phân tử’ thay vì nguyên tử, nơtron, proton, … bởi đây là Khoá huấn luyện về Siêu hình, không phải khoá học Hoá học hay Vật lý. Chúng ta đang cố gắng ‘vẽ một bức tranh tổng quát’ thay vì đi vào tiểu tiết những vấn đề không liên quan.

Everything that is vibrates. Everything consists of molecules in constant motion. We will use “molecules” instead of atoms, neutrons, protons, etc., because this is a Course on Metaphysics, not a Course of Chemistry or Physics. We are trying to “paint a general picture” rather than go into microscopic detail on irrelevant matters.

Có lẽ trước tiên chúng ta cũng nên nói một vài lời về các phân tử và nguyên tử để làm hài lòng các nhà chủ nghĩa thuần tuý kẻo họ lại gửi cho chúng ta một mớ kiến thức mà chúng ta đã biết! Các phân tử nhỏ, CỰC NHỎ, nhưng chúng có thể được nhìn thấy bằng cách sử dụng kính hiển vi điện tử, hoặc những người được đào tạo về siêu hình cũng nhìn thấy chúng. Theo từ điển, một phân tử là phần nhỏ nhất của một chất có khả năng tồn tại độc lập trong khi vẫn giữ các tính chất của chất đó. Mặc dù một phân tử là rất nhỏ nhưng chúng được cấu tạo từ các hạt nhỏ hơn nữa, được gọi là “nguyên tử.”

Perhaps we should say a few words about molecules and atoms first in order to appease the purists who otherwise would write in and give us knowledge which we already possess! Molecules are small, VERY small, but they can be seen by the use of the electron microscope and by those who are trained in metaphysical arts. According to the dictionary, a molecule is the smallest portion of a substance capable of independent existence while retaining the properties of that substance. Small though molecules are, they are composed of even smaller particles known as “atoms.”

Một nguyên tử giống như một hệ thống năng lượng mặt trời thu nhỏ. Các hạt nhân nguyên tử đại diện cho mặt trời trong hệ mặt trời của chúng ta. Xung quanh “mặt trời” này, các hạt điện tử electron xoay theo cách tương tự như các hành tinh quay Mặt trời trong hệ mặt trời. Và cũng như trong hệ mặt trời, một đơn vị nguyên tử hầu như là trống không! Ở đây, trong Hình 1 là biểu diễn phóng to nhiều lần nguyên tử Các-bon – một ‘viên gạch’ của Vũ trụ chúng ta, và Hình 2 là mô phỏng Hệ mặt trời. Mỗi chất có số electron khác nhau quay quanh hạt nhân ‘Mặt trời’ của nó. Ví dụ Uranium có 92 electron, Các-bon chỉ có 6, hai gần hạt nhân và quay ở quỹ đạo có khoảng cách xa hơn. Nhưng chúng ta sẽ quên đi về nguyên tử, và chỉ nói tới ở đây một khái niệm duy nhất: PHÂN TỬ

An atom is like a miniature solar system. The nucleus of the atom represents the Sun in our own solar system. Around this “sun” rotate electrons in much the same way as our solar-system planets revolve around our Sun. As in the Solar-system, the atom unit is mostly empty space! Here, in Figure One, is how the carbon atom — the “brick” of our own Universe — appears when greatly magnified. Figure Two shows our Solar-system. Every substance has a different number of electrons around its nucleus “sun.” Uranium, for example, has ninety-two electrons. Carbon has only six. Two close to the nucleus, and four orbiting at a greater distance. But we are going to forget about atoms and refer only to molecules . . .

 

Con người là một khối các phân tử chuyển động nhanh. Con người có vẻ như ở thể đặc, không dễ để chọc một ngón tay qua thịt và xương. Tuy nhiên, đặc tính ‘đặc’ này là một ảo tưởng bao trùm lên chúng ta bởi chúng ta quá Con người. Hãy xem xét một sinh vật vô cùng nhỏ bé đang đứng cách xa một cơ thể con người và nhìn vào nó. Sinh vật ấy sẽ thấy  những mặt trời đang quay, những dải xoắn ốc tinh vân, những dòng chảy giống như dải Ngân Hà. Ở những phần mềm của cơ thể – xác thịt – các phân tử phân bố thưa. Trong các chất cứng như xương chẳng hạn, các phân tử phân bố dày đặc, cụm lại với nhau và cho ta hình ảnh của những chòm sao vĩ đại.

Man is a mass of rapidly rotating molecules. Man appears to be solid; it is not easy to push a finger through flesh and bone. Yet this solidity is an illusion forced upon us because we too are Mankind. Consider a creature of infinite smallness who can stand at a distance from a human body and look at it. The creature would see whirling suns, spiral nebulae, and streams akin to the Milky Way. In the soft parts of the body — the flesh — the molecules would be widely dispersed. In the hard substances, the bones, the molecules would be dense, bunched together and giving the appearance of a great cluster of stars.

Hãy tưởng tượng mình đang đứng trên đỉnh của một ngọn núi một đêm trong vắt. Bạn ở đó một mình, xa những ánh đèn thành phố, những ánh đèn hắt vào bầu trời đêm gây ra sự khúc xạ từ những giọt nước đang ngưng và làm cho bầu trời bị mờ đi. (Đó là lý do tại sao những đài quan sát luôn được xây dựng ở những vùng sâu vùng xa). Bạn đang đứng trên đỉnh núi của mình … trên đầu là những ngôi sao sáng và rực rỡ.  Bạn nhìn chăm chú vào chúng và thấy chúng đang chạy trên những đường ray vô tận trước con mắt băn khoăn của bạn. Những dải thiên hà lớn kéo dài trước bạn. Những chòm sao tô điểm cho bóng tối của bầu trời đêm. Suốt dọc bầu trời, những khóm được gọi là Thiên Hà xuất hiện như những vệt khói khổng lồ. Những ngôi sao, những thế giới, những hành tinh. Phân Tử. Đó là cách mà các vi sinh vật nhìn thấy BẠN!

Imagine yourself standing on the top of a mountain on some clear night. You are alone, far from the lights of any city which, reflecting into the night sky, causes refraction from suspended moisture-drops and makes the heavens appear dim. (This is why observatories are always built in remote districts.) You are on your own mountain-top . . . above you the stars shine clear and brilliant. You gaze at them as they wheel in endless array before your wondering eyes. Great galaxies stretch before you. Clusters of stars adorn the blackness of the night sky. Across the heavens the band known as the Milky Way appears as a vast and smoky trail. Stars, worlds, planets. Molecules. So would the microscopic creature see YOU!

Những ngôi sao xuất hiện trên bầu trời như những điểm sáng với những khoảng cách đáng kinh ngạc giữa chúng. Hàng tỉ, hàng nghìn tỉ những ngôi sao trên đó, nhưng so với sự bao la của không gian, chúng dường như trở thành rất ít. Ta có thể di chuyển bằng một tàu không gian giữa các vì sao mà không chạm vào bất kỳ ngôi sao nào. Giả sử bạn thu hẹp khoảng cách giữa những ngôi sao, hay có thể coi là các phân tử, vậy BẠN CÓ THỂ NHÌN THẤY GÌ? Rằng những vi sinh vật đang nhìn bạn từ xa, chẳng phải chúng cũng tự hỏi tương tự sao? CHÚNG TA biết rằng tất cả những phân tử đó, nhưng cái mà các sinh vật nhìn thấy là CHÚNG TA. Hình dáng sau cùng mà những ngôi sao tạo thành trên bầu trời là gì? Mỗi Con người là một Vũ trụ, một Vũ trụ mà trong đó các hành tinh – phân tử – quay xung quanh một mặt trời. Mỗi tảng đá, cành cây, hay giọt nước bao gồm một số lượng xác định các phân tử chuyển động không ngừng.

The stars in the heavens above appear as points of light with incredible spaces between them. Billions, trillions of stars there are, yet compared to the great empty space they seem few indeed. Given a space ship one could move between stars without touching any. Supposing you could close up the spaces between the stars, the molecules, WHAT WOULD YOU SEE? That microscopic creature who is viewing you from afar, is he — it — wondering that also? WE know that all those molecules which the creature sees is US. What, then, is the final shape of the star formations in the heavens? Each Man is a Universe, a Universe in which planets — molecules — spin around a central sun. Every rock, twig, or drop of water is composed of molecules in constant, un-ending motion.

Con Người được bao gồm bởi những phân tử chuyển động. Sự chuyển động tạo ra một dạng điện thống nhất với dạng điện được Chân Ngã cung cấp, sinh ra sự sống. Quanh các cực của từ trường Trái đất những cơn bão bùng lên và phát sáng, tạo ra các Ánh Sáng Phương Bắc[1] đủ màu sắc. Xung quanh tất cả các hành tinh – và phân tử! – các bức xạ từ tương tác với bức xạ từ của hành tinh, hay nguyên tử, lân cận. ‘Không Con Người nào là độc lập!’ Không thế giới hay phân tử nào có thể tồn tại mà không có những thế giới hay phân tử khác. Mọi sinh vật, thế giới, hay phân tử phụ thuộc vào sự tồn tại của những sinh vật, thế giới, hay phân tử khác, nhờ đó chúng mới được duy trì.

Man is composed of molecules in motion. That motion generates a form of electricity which, uniting with the “electricity” delivered by the Overself, gives sentient Life. Around the poles of the Earth magnetic storms flare and glow, giving rise to the Aurora Borealis with all its coloured lights. Around ALL planets — and molecules! — magnetic radiations interplay and interact with other radiations emanating from nearby worlds and molecules. “No Man is a world unto himself!” No world or molecules can exist without other worlds or molecules. Every creature, world or molecule depends upon the existence of other creatures, worlds or molecules that its own existence may continue.

Cũng phải thấy rằng mỗi nhóm phân tử có mật độ phân bố khác nhau, trong thực tế, chúng giống như những chòm sao dao động trong không gian. Ở vài nơi trong vũ trụ có rất ít những ngôi sao hay hành tinh, hay thế giới – bạn gọi nó là gì cũng được – trong khi những chỗ khác lại dày đặc những hành tinh, ví dụ trong dải Ngân Hà. Đá cũng là đại diện tương tự cho một chòm sao dày đặc, hoặc một thiên hà. Không khí có mật độ các phân tử ít hơn rất nhiều. Trên thực tế, không khí đi xuyên qua chúng ta và thực sự chúng xuyên qua các mao mạch phổi và thấm vào máu. Vượt trên bầu khí quyển là khoảng không mà những nhóm phân tử hyđrô phân bố rộng khắp. Không gian không hề trống rỗng như người ta tưởng, nó là tập hợp của những phân tử hydro dao động mạnh, và tất nhiên, những vì sao, hành tinh và các thế giới được hình thành từ phân tử hydro.

It must also be appreciated that molecule groups are of different densities, they are, in fact, like clusters of stars swinging in space. In some parts of the Universe there are areas populated by very few stars or planets, or worlds — whichever you like to call them — but elsewhere there is a considerable density of planets, as for example, in the Milky Way. In much the same manner rock can represent a very dense constellation or galaxy. Air is much more thinly populated by molecules. Air, in fact, goes through us and actually passes through the capillaries of our lungs and into our blood stream. Beyond air there is space where there are clusters of hydrogen molecules widely dispersed. Space is not emptiness as people used to imagine, but is a collection of wildly oscillating hydrogen molecules and, of course, the stars and planets and worlds formed from the hydrogen molecules.

Rõ ràng là nếu một người tập hợp đáng kể những nhóm phân tử ấy thì sẽ rất khó để bất kỳ sinh vật nào đi qua, nhưng có một cái gọi là ‘ma’, trong đó những phân tử của nó bố trí thưa và dễ dàng lọt qua một bức tường gạch. Hãy nghĩ về bức tường gạch thật sự và một tập hợp các phân tử giống như một đám mây bụi trong không khí. Dường như đám bụi không thể đi xuyên qua nó. Có những khoảng không giữa các phân tử, giống như khoảng không khác nhau giữa những ngôi sao vậy, và nếu những sinh vật đủ nhỏ, hay những phân tử tạo thành nó phân bố đủ rộng, thì nó có thể đi qua những phân tử, ví như bức tường gạch, mà không chạm vào đâu cả. Điều này giúp chúng ta hình dung làm thế nào để một ‘con ma’ xuất hiện trong một căn phòng đóng kín, và làm thế nào nó có thể đi xuyên qua tường. Mọi thứ đều có liên quan, một bức tường là đặc với bạn, nhưng không phải đặc với một con ma, hay với một sinh vật trong thể vía. Nhưng ta sẽ bàn về những thứ đó sau.

It is clear that if one has a substantial collection of molecular groups, then it is quite a difficult matter for any other creature to pass through the groups, but a so-called “ghost” which has its molecules widely spaced can easily pass through a brick wall. Think of the brick wall as it is; a collection of molecules something like a cloud of dust in suspension in the air. Improbable though it may seem, there is space between every molecule just as there is space between different stars, and if some other creatures were small enough, or if their molecules were dispersed enough, then they could pass between the molecules of, say, a brick wall without touching any. This enables us to appreciate how a “ghost” can appear within a closed room, and how it can walk through a seemingly solid wall. Everything is relative, a wall which is solid to you may not be solid to a ghost or to a creature from the astral. But we shall deal with such things later.

[1] Aurora Borealis