BÀI 15: KHO BÁU ĐÍCH THỰC

Bạn là mãi mãi

Có một phong tục xa xưa của hầu hết mọi người trên trái đất là cất giữ “kho báu yêu quý” của mình trên tầng áp mái – “kho báu” ở đây chính là sự gìn giữ “những kỉ niệm xưa”. Thường chúng sẽ gần như bị lãng quên trên tầng áp mái đến khi có thể là ta đi lục tìm một cái gì đó khác, trèo lên những bậc thang khó khăn, mò mẫm trong tối tăm, bụi bặm, mốc meo và đầy mạng nhện.

It is an old custom throughout the world to store one’s “loved treasures” in the attic — ”treasures” which one holds onto for “old times’ sake.” Often they will lie half forgotten in the attic until — probably when one is searching for something else — one goes up those usually difficult stairs and prowls about in the dusty, musty cobweb-laden semi-darkness.

Chỗ này là hình nộm vải từ nhiều năm trước khiến những ký ức xưa ào về, một bộ y phục không còn vừa vặn. Hay có thể có một hoặc nhiều cái thùng, chứa đầy những lá thư cũ. Chúng là gì vậy – chúng được thắt dải ruy băng xanh? hay hồng? Khi ta tình cờ nhìn thấy một điều gì đó gần như đã bị lãng quên, thì bỗng nó làm sống lại cả những kỉ niệm thân thương cũng như những kí ức đau buồn của ta vậy.

Here is the old dressmaker’s dummy reminding one irresistibly of the passage of years, for a dress made on that would no longer fit! There may be a case, or more than a case, of old letters. What are they — tied with blue ribbon? Or pink? As one looks about one comes across things which one had almost forgotten, things which revive affectionate memories and revive memories of sad times too.

BẠN có thường đi loanh quanh tầng áp mái? Rất đáng để làm việc đó bởi những thứ xưa cũ được cất giữ ấy có thể giúp ta hồi tưởng lại những ký ức, những điều có thể vun bồi thêm vốn kiến thức. Những vấn đề mà chúng ta đã phải đối mặt trước kia có thể dễ dàng bị dẹp sang một bên bởi mớ kiến thức mới học, bởi những trải nghiệm đạt được – bài học đã xong – khi năm tháng dần trôi.

Do YOU often prowl about in your attic? It is worth a visit every so often, for some useful things are stored in attics, things which bring back one’s memories; things which add up to one’s general knowledge. Problems which confronted us in days gone by may have been swept aside effortlessly by new-found knowledge; by experiences gained — lessons learned — through the passage of the years.

Nhưng trong bài học đặc biệt bày, chúng tôi sẽ không yêu cầu bạn đi vào “tầng áp mái” CỦA BẠN, mà sẽ đề nghị rằng bạn đi cùng với chúng tôi, theo sau chúng tôi, qua những bậc thang gỗ uốn lượn với lan can cũ kỹ, lên những bậc thang gỗ phát ra tiếng cọt kẹt khiến người ta cảm thấy chúng dường như có thể gẫy bất cứ lúc nào, nhưng thực chất điều đó không bao giờ xảy ra. Hãy đi cùng lên tầng áp mái CỦA CHÚNG TÔI, tìm hiểu xung quanh, bài này và bài tiếp theo sẽ diễn ra trên “tầng áp mái”, trong những căn phòng của chúng tôi. Ở đó, chúng tôi có tất cả những mảnh thông tin nho nhỏ, nó có thể không hoàn toàn phù hợp với một bài học cụ thể, nhưng chắc chắn sẽ làm bạn quan tâm và đầy giá trị. Vì vậy hãy nghĩ đến tầng áp mái của chúng tôi, đọc và xem bạn có thể áp dụng được bao nhiêu, xóa tan được bao nhiêu nỗi nghi ngờ hay sự hoang mang luôn day dứt trong tâm trí bạn và đôi khi còn ám ảnh bạn nữa.

But in this particular Lesson we are not going to ask you to go into YOUR attic; we are going to suggest that you come with us, follow us up the winding wooden stairs with the old handrail at the side, go up those creaking wooden stairs which makes one feel that they are going to break through at any moment, but they never do. Come with us into OUR attic, browse around, for this Lesson and the one after will be in the rooms of our “attic.” In it we have all sorts of little pieces of information which may not necessarily fit into a separate lesson, but they will be of undoubted interest to you and value. So think about our attic, read on and see how much of this applies to you, how much of it clears up little doubts, little uncertainties which may have nagged at your mind or plagued you for some time.

Vậy là ta đã lướt qua một chút khi để chuẩn bị cho Bài học này, xới lên từ nhiều góc khuất, làm xáo trộn một vài lý thuyết và gây ra khá nhiều sự hỗn loạn. Chúng ta nhắm vào những người luyện tập chăm chú quá. Bạn biết đấy, bạn có thể là đã làm việc quá sức rồi. Chúng ta hẳn là hiểu được câu châm ngôn cổ rằng “Chẳng ai chết vì làm việc chăm chỉ cả”, nhưng nếu một người làm gì đó chăm chỉ với sự tập trung quá mức thì họ lại bị tụt lùi. Chúng tôi thường xuyên nhận được những lá thư từ những học viên kêu rằng “Tôi đã rất cố gắng, tôi đã rất tập trung nhưng tất cả những gì tôi nhận được là một cơn đau đầu. Tôi chẳng thấy được bất kì hiện tượng nào mà thầy đề cập tới cả” – Vâng, đó chính là một “bí kíp” nhỏ mà ta có thể dừng lại một chút và kiểm tra: – Người đó có thể là thường cố gắng quá sức.

We browsed about quite a bit while we were preparing this Lesson, we poked around in various odd corners, upsetting quite a few theories and raising a lot of dust! We concentrated on the people who concentrate too much. You can work too hard, you know. We are quite aware of the old saying “A man was never killed by too much hard work,” but we maintain that if one works too hard at concentrating, then one travels backwards. In our work we frequently get letters from students who say “But I try so hard, I concentrate and concentrate, and all I get is a headache. I do not get any of the phenomena that you mention!” Yes, that is a little “treasure” that we may stop awhile and examine: — One can often try too hard.

Con người thật là kỳ quặc, hay có lẽ chính xác hơn là não người bị lỗi, bởi khi cố gắng quá sức thì người ta không tạo ra được một sự tiến bộ nào cả, thực sự là việc cố gắng quá sức chỉ có thể tạo nên một cái gọi là “Phản hồi tiêu cực”. Chúng ta đều biết những người tẻ nhạt, những người mà thực sự làm việc cật lực suốt đời, họ luôn luôn cố gắng, cố gắng và cố gắng hơn nhiều những người khác nhưng lại chẳng đạt được điều gì cả, anh ta luôn luôn ở trong tình trạng bối rối hay hoang mang. Một lần nữa, khi làm quá tải bộ não chúng ta sẽ sản sinh ra một lượng điện tích quá mức mà thực tế là nó làm ức chế thêm suy nghĩ.

It is a quirk of humanity, or, possibly more accurately, a fault of the human brain that if one tries too hard one makes no progress whatsoever, in fact, in trying too hard one sets up what can only be termed as “a negative feed-back.” We all know the stodgy fellow who really plods on through life always trying and trying, and trying far harder then anyone else would but he never gets anywhere, he is always in a state of confusion, of uncertainty. Again, when we overtax our brains we generate an excess charge of electricity that actually inhibits further thought!

Bạn có thể không phải là kĩ sư điện tử nhưng nếu tìm hiểu về bộ não con người như dùng thiết bị điện, điện tử sẽ dễ hiểu hơn rất nhiều. Bộ não người có rất nhiều điểm chung với các thiết bị điện tử.

You may not be an electronics engineer, but if electronics and electricity were used in the study of human brains, then those studies would be greatly facilitated. The human brain has much in common with electronics.

Bạn có biết ống phát thanh truyền thống (radio tube) làm việc thế nào không? Sợi kim loại (dây tóc) sẽ được làm nóng bởi pin hoặc nguồn điện. Các sợi tóc đó được nung nóng, giải phóng ra các electron tự do.

Do you know, for instance, how the ordinary radio tube works? There is a filament which is heated by a battery or from the mains. That filament, being heated, gives off electrons in a completely uncontrolled manner.

Các hạt electron bắn ra và chảy ào như một đám đông mất kiểm soát đi tới một trận bóng đá. Nếu các electron này được phép đi lang thang mà không bị kiểm soát hướng đi thì chúng hoàn toàn vô dụng trong đài phát thanh và thiết bị điện tử

The electrons flow off, they stream off like a maddened crowd going to a football match. If these electrons are allowed to roam without being controlled in any way, then they are quite useless in radio or electronics.

Trong ống chân không chúng ta có một cái vỏ thủy tinh. Sợi kim loại ở trong cái vỏ này và nó được làm nóng lên làm cho các electron được bắn ra khắp các nơi nhưng chúng vô dụng, chỉ khi các electron được thu nhận bởi một tấm kim loại “A-nôt” nằm gần với sợi dây tóc.

In a tube we have a glass envelope. The filament is in the envelope and as it gets hot the electrons are radiated everywhere, but that is useless; we want those electrons to be collected on what is known as a “plate” which is in close proximity to the filament.

Nhưng nếu chỉ có sợi dây tóc và tấm kim loại A-nốt, quá trình tập hợp electron sẽ rất hỗn loạn, không thể kiểm soát được, nó dẫn đến nhiễu loạn các chương trình phát thanh hoặc bất kì cái gì mà chúng đang cố gắng thu nhận.

As things are, if there was only the filament and the plate the process of collecting the electrons would be wild, uncontrollable, there would be distortion of a radio program or whatever it was we were trying to receive.

Các kĩ sư đã nhận thấy rằng nếu họ đặt một tấm lưới (a grid) được gọi là “Cực G” ở giữa các sợi đốt và tấm kim loại, cực này có điện áp âm và chúng có thể điều khiển được dòng electron giữa sợi đốt và tấm kim loại.

Engineers found that if they interposed what they termed “a grid” between the filament and the plate, and they introduced on to the grid a negative current, then they could control the flow of electrons between filament and plate.

Tấm lưới này thực chất là một cái lưới điện hoạt động như một điện thế phân cực lưới. Nếu điện áp phân cực lưới quá lớn thì sau đó không có bất kì electron nào có thể chạy từ sợi đốt vào tấm kim loại, chúng bị đẩy ngược lại bởi lưới điện. Bằng cách thay đổi điện áp ở lưới điện sang một giá trị phù hợp chúng ta có thể điều khiển như mong muốn.

So this grid, which is indeed a grid — it is often a wire mesh — acts as what is known as a “grid bias.” If one applies too much grid bias, then no electrons will flow from the filament onto the plate, they are all repelled by the grid. By altering the grid bias to a suitable value the control can be as desired.

Quay trở lại về với bộ não của chúng ta trước khi bạn mệt mỏi về đài phát thanh. Khi chúng ta tập trung quá mức, chúng ta thực sự “bẻ cong não bộ’ hay tất cả chúng ta thường xuyên đặt quá nhiều điện áp âm lên tấm lưới phân cực, và hậu quả là toàn làm ức chế suy nghĩ. Vì thế chúng ta không được cố gắng quá mức, chúng ta phải nhạy cảm về chúng, chúng ta phải luôn luôn ghi nhớ câu châm ngôn cổ Trung Quốc “Từ từ, từ từ rồi sẽ đạt được mục đích”. Chúng ta phải đi vào sự tập trung theo một cách mà không khiến bộ não của chúng ta mệt mỏi. Chỉ làm điều đó trong khả năng của bạn, tiến tới “Con đường trung đạo”.

Back to our brain before you are tired of radio! When we concentrate too much, when we really “bend our brains” to a problem, we all too frequently “apply negative grid bias” which has the effect of inhibiting thought completely. So we must not try too hard, we must be sensible about it, we must at all times remember the old Chinese adage “softlee, softlee catchee monkey.” We must go about our concentration in such a manner that our brains do not become tired. Do only that which is within your capacity, take “the middle way.”

Con Đường Trung Đạo là một lối sống phương Đông. Nó có nghĩa rằng bạn đừng là quá tệ nhưng mặt khác bạn cũng không cần quá xuất sắc, bạn phải là một cái gì đó ở giữa chúng. Nếu bạn quá tồi tệ cảnh sát sẽ bắt bạn, nếu bạn quá tốt sau đó bạn sẽ là chỉ một kẻ ra vẻ đạo đức hoặc bạn sẽ không thể tồn tại trên trái đất này, bởi vì thực tế rằng đến cả những Đấng Vĩ Đại đã đến thế giới của chúng ta cũng phải đến với một vài dạng khiếm khuyết, một vài sự kì lạ về tính cách để trên trái đất này họ không hoàn hảo, vì không có gì hoàn hảo có thể toàn tại trên thế giới không hoàn hảo này.

The Middle Way is an Eastern Way of Life. It means that you do not have to be too bad, but on the other hand you do not have to be too good, you have to be something in between. If you are too bad the police will get you, if you are too good, then you will be a stuffed prig or you will be unable to stay upon this Earth, because it is a fact that even Great Entities who come to this sad world of ours have to take some form of disability, some quirk of character, so that while upon Earth they are not perfect, for nothing perfect can exist upon this imperfect world.

Xin nhắc lại một lần nữa, đừng cố gắng quá sức, hãy cố gắng làm điều gì đó một cách tự nhiên, hợp lý và trong khả năng của bạn. Bạn không cần phải tuân theo những điều người khác nói. Chúng tôi có thể nói rằng “Đây là miếng vải đỏ” nhưng bạn có thể nhìn nó lại là một màu sắc khác: hồng, cam hoặc thậm chí là màu tím nhạt. Nó tùy thuộc vào việc bạn đã nhìn tấm vải đó dưới những điều kiện nào; ánh đèn của bạn có thể khác với ánh đèn của chúng tôi, cái nhìn của bạn có thể khác với của chúng tôi. Vì thế, đừng cố quá, cũng như quá tuân theo mù quáng đối với bất kì điều gì. Hãy sử dụng những lẽ thường, sử dụng con đường trung đạo – đó là một thứ rất rất hữu dụng.

Once again, do not try too hard, try to do a thing naturally, within reason, within your capacity. You do not have to go round offering slavish adherence to anything said by others. Use your common sense, adapt a thing or a statement to suit yourself. We might say “This is a red cloth,” but you might see it differently, to you it might be pink or orange or even a light purple, it depends upon the conditions under which you saw that cloth; your lighting may be different from our lighting, your sight may be different from ours. So do not try too hard, nor adhere too slavishly to anything. Use common sense, use the middle way, the middle way is a very very useful thing!

Đi trên con đường trung đạo, đó là con đường của lòng khoan dung, con đường tôn trọng quyền của người khác và đòi hỏi quyền được tôn trọng cho chính mình. Ở phương Đông, các thầy tu và nhiều người khác học judo hoặc các môn võ đấu vật khác không phải vì các thầy tu này hiếu chiến mà bởi vì khi học judo và các môn đối kháng, người ta học được cách kiểm soát bản thân và trên hết người ta học cách nhường bước để người khác có thể chiến thắng. Hãy học judo, ở đó người ta không sử dụng sức mạnh của chính họ để chiến thắng trận đấu mà mượn sức mạnh của đối thủ để đánh bại. Thậm chí, một người phụ nữ nhỏ bé biết judo cũng có thể đánh thắng một gã đàn ông khổng lồ không biết judo. Đối thủ càng mạnh mẽ, càng chiến đấu quyết liệt thì càng dễ dàng bị đánh bại, bởi chính sức mạnh của anh ta làm anh ta ngã đau hơn.

Try this middle way, it is the way of tolerance, the way of respecting the rights of others and of getting your own rights respected. In the East priests and others study judo and other forms of wrestling, not because the said priests are belligerent, but because in learning judo and similar forms of fighting one learns to control oneself, one learns self restraint, and above all one learns to give way in order that one may win. Take judo; in this one does not use one’s own strength in order to win a battle, one uses the opponent’s strength in order that he may be defeated. Even a very small woman knowing judo can defeat a hulking great brute of a man who does not. The stronger the man, the more fiercely he attacks, the easier it is to defeat him because his own strength causes him to fall more heavily.

Hãy dùng judo hay sức mạnh của đối thủ để vượt qua những vấn đề của bạn. Đừng tự làm bản thân mình mệt mỏi nhưng cũng đừng bỏ mặc bản thân, hãy nghĩ rộng hơn vấn đề đang làm phiền bạn, đừng trốn tránh nó như nhiều người đã làm. Nhiều người sợ phải nhìn thẳng vào vấn đề mà họ gặp phải, họ đi loanh quanh rìa của những rắc rối để ngập ngừng thăm dò nhưng rồi nó cũng chẳng đi đến đâu hết. Dù vấn đề có khó chịu đến đâu, dù bạn cảm thấy tội lỗi về nó đến đâu, hãy đi thẳng vào gốc rễ của vấn đề, tìm ra nguyên nhân gây rắc rối cho bạn, điều gì làm bạn sợ hãi.

Let us use judo or the strength of the opposition in order to overcome our problems. Do not tire yourself or wear yourself out, think out a problem that is bothering you, do not evade the issue as do so many people. Many people are afraid to look at a problem, they skirt around the edges of the problem probing tentatively but never getting anywhere. No matter how unpleasant a subject is, no matter how guilty you may feel about a thing, get right down to the root of your problem, find out what it is that troubles you, that frightens you.

Sau đó khi bạn đã thảo luận với chính mình về mọi mặt của vấn đề rồi thì hãy MANG NÓ ĐI NGỦ. Nếu bạn “mang điều gì đó đi ngủ”, nó sẽ được chuyển tới Chân Ngã của bạn, người có sự hiểu biết nhiều hơn bạn, bởi quả thật Chân Ngã là một thực thể vĩ đại hơn so với con người trong thể xác. Khi Chân Ngã hoặc thậm chí tiềm thức của bạn có thể đánh giá vấn đề và tìm ra một giải pháp cụ thể, thì chúng sẽ thường chuyển giải pháp này vào hữu thức, vào trong trí nhớ của bạn để khi tỉnh dậy, bạn có thể kêu lên ngạc nhiên thích thú rằng giờ đây bạn đã có câu trả lời cho những vấn đề của bạn, để rồi từ đó trở đi nó sẽ không còn làm phiền bạn thêm nữa.

Then when you have discussed with yourself every aspect of the problem SLEEP ON IT! If you “sleep on a thing” it will be passed to your Overself who has much greater understanding than you have, for the Overself is a great entity indeed compared to the human body. When your Overself, or even your sub-conscious, can examine the problem and come up with a solution they will often pass the solution into your consciousness, into your memory so that when you awaken you may exclaim with delighted amazement that now you have the answer to that which was troubling you and which, from thence on will trouble you no more.

Bạn hứng thú với tầng áp mái của chúng tôi rồi chứ? Giờ hãy cùng tới “kho báu” nhỏ bé khác, nó đang nằm trong đống bụi bặm. Ta hãy dành chút thời gian để quan sát nó, phô bày nó và để nó được thấy ánh sáng ban ngày một lần nữa. Vậy có cái gì trong chiếc hộp đó? Chúng ta sẽ mở ra và nhìn xem.

Do you like our attic? Let us move on to another little “treasure” which is lying about collecting a bit of dust. It is time that we looked in to it, gave it an airing and let it see the light of day once again. What is in this package? Let us open it and see!

Ngày nay nhiều người nghĩ rằng thực sự tốt nghĩa là trông khổ sở. Ý nghĩ sai lầm nhất của họ là người ta phải giữ gương mặt buồn bã, ảm đạm nếu đó là người mộ đạo. Những người này có khi còn sợ phải cười, không cần cười bởi nó có thể không chỉ phá vỡ nét mặt họ mà tệ hơn còn phá vỡ lớp vỏ mỏng manh của niềm tin tôn giáo. Chúng ta đều biết có những người già khốn khổ, kẻ sợ phải cười hay tận hưởng những khoảnh khắc của niềm vui nhỏ bé từ cuộc sống vì sợ bị tống vào địa ngục do phút giây lầm lỗi ấy.

Too many people nowadays think that to be truly good is to be truly miserable. They think most mistakenly that one has to go about with a grim, sad face if one is “religious.” Such people may be afraid to smile, not necessarily because it might crack their face, but it might — which is much worse! — crack the facade of their thin veneer of religious belief! We all know of the grim old man who is nearly afraid to smile or is afraid to take the slightest pleasure from life in case he has a miserable time roasting in hell for a moment’s lapse from grace!

Tín ngưỡng, một tín ngưỡng đích thực là tràn ngập niềm vui. Nó hứa hẹn với chúng ta về cuộc sống vượt ra khỏi khuôn khổ Trái đất này, hứa hẹn về phần thưởng cho tất cả sự nỗ lực của ta, hứa hẹn rằng không có cái chết, không có gì phải lo lắng về điều đó, không có gì phải sợ hãi cả. Nỗi sợ cái chết đã ăn sâu vào phần lớn con người. Bởi nếu người ta biết được sẽ vui thích thế nào sau khi kết thúc cuộc sống này, họ có lẽ muốn kết liễu mình để tiến tới niềm hạnh phúc đó. Điều đó tựa như một cậu bé trốn học vậy và nó không dẫn đến sự tiến bộ.

Religion, true religion, is a joyous thing. It promises us life beyond this Earth, it promises reward for all that we have striven for, it promises us that there is no death, nothing about which to worry, nothing of which to be afraid. There is a fear of death ingrained in most humans. That is because if one remembered the joys of the after-life one might be tempted to end this life and go on to happiness. That would be the same as a boy escaping from the classroom and playing truant, which does not lead to progress!

Tín ngưỡng, nếu ta thực sự tin vào nó, sẽ hứa hẹn với ta rằng khi vượt ra khỏi ranh giới của thế giới này, ta sẽ không còn chung sống với những kẻ làm ta đau đớn, sẽ không còn gặp những kẻ làm hại thần kinh của ta, những người làm tâm hồn ta yếu ớt! Hãy vui vẻ trong tín ngưỡng vì nếu bạn có một tín ngưỡng đích thực, nó thực sự sẽ là một điều phúc lạc, là một điều người ta phải vui mừng về nó.

Religion, if we really believe in it, promises us that when we go beyond the confines of this world we shall no longer be in the company of those who truly afflict us, we shall no longer meet those who grate upon our nerves, who sour our soul! Rejoice in religion, for if you have the true religion it is indeed a thing of joy, and a thing about which one must rejoice.

Chúng ta phải thú nhận một cách chua xót rằng những người nghiên cứu về thuyết huyền bí hay siêu hình học là những người tồi tệ nhất. Có một giáo phái – ồ không, chúng ta không đưa ra những cái tên! – họ là những người khẳng định chắc chắn rằng họ và chỉ họ mà thôi là những người được LỰA CHỌN. Chính họ và chỉ họ sẽ được cứu để trú ngụ trên thiên đường nhỏ bé của riêng họ. Những người còn lại – những con người tội lỗi đáng thương – sẽ bị hủy diệt bởi nhiều cách thức tồi tệ. Chúng tôi không hoàn toàn tán thành lý thuyết này, chúng tôi tin rằng NIỀM TIN là có tầm quan trọng nhất. Nó không phải là vấn đề người đó tin vào tín ngưỡng của họ hay thuyết huyền bí nào đó mà là người đó phải TIN TƯỞNG.

We must confess, with great sadness, that many people who study occultism or metaphysics are among the worst offenders. There is one cult — oh no, we do not give names! — who are perfectly sure that they, and they only, are the Chosen; they, and they only, will be saved to populate their own little heaven. The rest of us — poor sinning mortals no doubt — are going to be destroyed in various heartily unpleasant methods. We do not subscribe to this theory at all, we believe that so long as one BELIEVES that is all that matters. It does not matter if one believes in religion or in occultism, one must BELIEVE.

Thuyết huyền bí không còn là bí ẩn hay phức tạp hơn so với bảng cửu chương hay là một chuyến duy ngoạn vào quá khứ. Nó chỉ là kiến thức về những điều khác nhau, kiến thức về những điều phi thể chất. Chúng ta không nên đi vào nó trong sự say mê nếu chúng ta đột nhiên khám phá ra cách một dây thần kinh làm việc với một cơ bắp hay làm sao để chúng ta có thể co giật ngón chân cái vì chúng chỉ là những vấn đề thể chất thông thường. Vậy tại sao chúng ta nên đi sâu và nghĩ về việc có các linh hồn đang ở xung quanh chúng ta nếu chúng ta biết cách để chuyển năng lượng dĩ thái từ người này sang người khác? Hãy chú ý rằng chúng ta nói ở đây về “Năng lượng dĩ thái (etheric energy)” đó là từ tiếng Anh thay thế cho “Prana” hay một vài thuật ngữ phương đông khác; chúng tôi thích viết một Khóa học theo một ngôn ngữ để gắn liền với ngôn ngữ đó.

Occultism is no more mysterious or complicated than the multiplication tables or an excursion into history. It is just learning of different things, learning of things which are not of the physical. We should not go into raptures if we suddenly discovered how a nerve worked a muscle or how we could twitch a big toe, they would be just ordinary physical matters. So why should we go into raptures and think that the spirits are sitting all around us if we know how we can pass etheric energy from one person to another? Please note that we say here “etheric energy” which is good English instead of “prana” or any other Eastern terms; we prefer when writing a Course in a language to adhere to that language!

Hãy vui vẻ lên! Bạn càng học về thuyết thần bí và tín ngưỡng, bạn sẽ càng bị thuyết phục về sự thật rằng Cuộc Sống Tươi Đẹp hơn ở phía trước của tất cả chúng ta sau cái chết. Khi chúng ta chết đi, chúng ta chỉ để lại thể xác của chúng ta theo một cách tương tự như khi một người bỏ lại bộ quần áo cũ để được nhặt lại bởi người nhặt rác. Không có bất cứ điều gì phải sợ trong kiến thức siêu hình cũng như trong tín ngưỡng bởi nếu bạn theo một tín ngưỡng đúng đắn bạn sẽ càng được học về nó và bạn sẽ càng bị thuyết phục rằng đó là một tín ngưỡng đặc biệt. Những sự tín ngưỡng này hứa hẹn về hỏa ngục và kiếp đọa đầy nếu bạn rơi khỏi con đường thẳng hẹp, không khiến cho các tín đồ của họ phụng sự tốt. Ngày xưa, khi người ta ít nhiều còn man rợ, người ta được phép sử dụng roi vọt (Big Stick) và cố gắng làm cho người ta thấy sợ hãi nhưng giờ đây quan điểm đã hoàn toàn khác.

Rejoice! The more you learn about occultism and about religion the more you will be convinced of the truth of the Greater Life which lies ahead of all of us beyond the grave. When we pass the grave we merely leave our body behind us in much the same way as one can leave an old suit of clothes to be collected by the garbage man. There is nothing whatever to fear in metaphysical knowledge, nor is there anything to fear in religion, for if you have the right religion the more you learn about it the more convinced you will be that it is THE religion. Those religions who promise hellfire and damnation if you fall off the straight and narrow path are not doing their adherents a good service. In the old days, when people were more or less savages, it was possibly permissible to wield the Big Stick and try to frighten some sense into people, but now the outlook should be different.

Các bậc cha mẹ hẳn cũng đồng ý rằng, dạy bảo trẻ bằng sự tử tế sẽ dễ dàng hơn so với những lời đe dọa. Những bậc cha mẹ liên tục dọa nạt trẻ rằng sẽ gọi cảnh sát hay ông kẹ hoặc bán đứa trẻ cho người khác sẽ gây ra sự rối loạn thần kinh cho trẻ và sau đó nó ăn sâu vào máu. Nhưng cha mẹ có thể dạy dỗ con cái bằng sự chắc chắn và sự tử tế, để cho con cái họ sống trong niềm vui, chúng sẽ được dạy bảo thành những công dân tốt. Chúng ta hoàn toàn đồng ý với quan điểm rằng một người phải có cả sự nhân ái và kỉ luật; kỉ luật không bao giờ đồng nghĩa với sự lạm dụng hay những trò tàn ác.

Any parent will agree that it is much easier to control children by kindness than by constant threats. Those parents who keep threatening to call in a policeman or the bogeyman or to sell their children are the ones who cause a neurosis in the child and, later, in the race. But those parents who can control by firmness and kindness, and have their children living in joy, they are the ones who produce good citizens. We wholeheartedly subscribe to the view that one must have kindness and discipline; discipline should never mean harshness or sadism.

Một lần nữa, hãy luôn sống an vui trong tín ngưỡng, hãy để chúng là  “những đứa trẻ” của “cha mẹ”, chúng dạy bảo chúng ta với tình yêu, lòng trắc ẩn và cả sự hiểu biết. Chúng ta hãy xóa bỏ đi sự sai lầm, tất cả những nền móng của sự kinh hãi, sự trừng phạt và sự nguyền rủa đời đời. Không có cái gì là “Nguyền rủa đời đời”, không có chuyện ai đó bị loại bỏ, không có những việc như một người bị trục xuất khỏi Thế Giới Tinh Thần.

Mỗi cá nhân có thể được cứu rỗi dù anh ta hoặc cô ta đã từng tồi tệ đến thế nào, không ai bị từ chối cả. Chúng ta sẽ giải quyết điều này với “Hồ sơ Akashic”, nó nói với chúng ta rằng nếu một người xấu xa khủng khiếp đến nỗi không thể làm được gì với anh ấy tại thời điểm đó thì anh ấy chỉ bị trì hoãn trong sự khai mở và sau đó anh ta sẽ được đưa tới cơ hội khác trong vòng sinh tử luân hồi khác. Tương tự theo như cách một đứa trẻ chơi đùa trong lớp không vượt qua kì thi cuối kì, sẽ không lên được lớp cùng bạn của mình nhưng được giữ lại để tiếp tục học các chương trình lại một lần nữa.

Again, let us rejoice in religion, let us be the “children” of the “parents” who teach with love, with compassion, and with understanding. Let us do away with all the falseness, all the baseness of terror and punishment and eternal damnation. There is no such thing as “eternal damnation,” no one is ever discarded, there is no such thing as a person being banished from the Spirit World! Every single person can be saved no matter how bad he or she has been; no one has to be rejected. The Akashic Record, with which we shall deal later, tells us that if a person is so terribly terribly bad that nothing can be done with him for the moment he is merely delayed in his evolution, and is later given another chance to come along with “another round of existence” in much the same way as a child who played about in class, and should not pass the end of term examinations, does not move up to a higher grade with his fellows but is kept back to study the curriculum all over again.

Người ta sẽ không nói rằng một đứa trẻ sẽ bị nướng trên lửa hoặc bị ném cho lũ quỷ đói ăn bởi vì nó đã bỏ một vài bài học hoặc trốn học một vài lần. Các thầy cô giáo có thể nói chuyện với đứa trẻ một cách cứng rắn hơn nhưng ngoài việc đó ra sẽ không điều gì có hại đến với nó. Và nếu đứa bé bị thôi học khỏi trường, sớm thôi nó sẽ phải nhập học ở một trường khác và gặp rắc rối hơn với những thầy giám thị. Vì vậy, loài người trên trái đất, nếu các bạn làm hỏng cơ hội lần này, đừng quá chán nản, bạn sẽ luôn luôn được đưa tới những cơ hội khác. Chúa trời không hề tàn nhẫn, Chúa không đến để hủy diệt chúng ta mà là cứu rỗi chúng ta. Chúng ta cho rằng Chúa trừng phạt khi chúng ta nghĩ rằng ngài luôn luôn hiện diện để trông chừng rồi xé chúng ra ra nhiều mảnh hay quăng ta vào bọn ác quỷ. Nếu chúng ta tin vào Chúa trời, chúng ta hãy tin tưởng với lòng nhân ái, bởi chỉ khi làm vậy chúng ta cũng sẽ có được sự yêu thương và đồng thời hãy thể hiện sự yêu thương đó đến với những người khác.

One would not say that a child is toasted over a slow fire or tossed to hungry devils for mastication because he skipped some of his lesson work or played truant a few times. The teachers assigned to him might talk to him rather more firmly than he liked, but apart from that no harm would come to him, and if he were expelled from that particular school he would soon have to enter another or be in trouble with the truant officer! So with the humans on Earth. If you mess up this chance, don’t be too disheartened, you will always get another. God is not sadistic, God is not out to destroy us but to help us. We do God a grave disservice when we think that He is always on the lookout to tear us to pieces or toss us to the waiting devils. If we believe in God let us believe in mercy, because in believing in mercy we shall have mercy, but let us also show mercy to others!

Chúng ta chuyển sang một cái hộp khác nữa, nó đã bị phủ rất nhiều bụi bởi vì trong quá khứ dường như không ai có hứng thú với cái hộp này. Hãy mở nó ra và xem nó nói lên cái gì.

While we are on this subject let us turn over another box, one which has been collecting a lot of dust because no one in the past seems to have been interested in this particular package. Turn it over and see what it says.

Theo như “Hồ sơ Akashic”, người Do Thái là giống nòi mà ở trong kiếp sống trước họ gần như không có sự tiến bộ. Họ đã làm tất cả những điều không nên làm và bỏ quên việc hoàn thành những điều họ nên làm. Họ hưởng thụ thú vui xác thịt, họ trở nên hứng thú quá đà với đồ ăn, những thức ăn dầu mỡ khiến thể xác trở nên bị no quá và tắc nghẽn làm linh hồn của họ không thể xuất vía vào ban đêm mà thay vào đó họ bị ràng buộc bởi  lớp vỏ thể xác phàm tục của mình. Ngày nay, chúng ra gọi những người này là “Người Do Thái”, họ đã bị không bị tiêu diệt hay bị nguyền rủa vĩnh hằng. Thay vào đó họ đã khởi động lại một vòng sinh tử luân hồi mới tương tự như cách mà những đứa trẻ chơi trong lớp có thể thậm chí bị đuổi khỏi trường vì lối cư xử ngỗ nghịch và chúng có thể cất bước tới một ngôi trường mới và bắt đầu lại ở trong lớp học khác. Người Do Thái cũng vậy.

According to the Akashic Record the Jewish people are a race who, in a previous existence, could not make progress at all. They did all the things that they should not have done, and they left undone the things that they should have done. They gave themselves up to all the pleasures of the flesh, they became excessively fond of food, fat oily food so that their bodies became cloyed and clogged, and their spirits were not able to soar into the astral by nights but were instead bound by their gross fleshly envelopes. These people whom we now call “Jews” were not destroyed nor subjected to eternal damnation. Instead they were set off on a fresh round of existence in much the same way as children who play about in class may even be expelled from that school for unruly behaviour, and they may set off to a fresh school and start off in a different class. So for the Jews.

Trong vòng sinh tử luân hồi hiện tại, những người ở vòng luân hồi đầu tiên và khi họ tới để liên hệ với những người Do Thái, họ bị lúng túng, bối rối và sợ hãi. Họ không hiểu điều gì khác biệt về một người Do Thái, họ cảm thấy rằng có điều gì đó đó khác biệt, họ cảm thấy rằng người Do Thái có những kiến thức mà nó tồn tại không thuộc trái đất này. Và vì thế những đàn ông và phụ nữ trong vòng luân hồi đầu tiên kinh ngạc và sợ hãi, những người đó sợ bị bức hại. Như vậy, người Do Thái, một nòi giống có từ rất rất lâu đời, bị khổ ải vì họ đang phải làm việc theo cách của riêng họ thông qua một vòng luân hồi lại một lần nữa. Nhiều người ghen tỵ với người Do Thái về kiến thức, sự bền vững của họ và chính những thứ bị ghen tỵ khiến họ có xu hướng hủy diệt. Nhưng nếu chúng ta không quan tâm tới người Do Thái hoặc Dân Ngoại, chúng ta quan tâm với niềm vui trong tín ngưỡng. Niềm hân hoan, sự vui thú sẽ khiến bạn học được điều mà bạn không học được thông qua sự khiếp sợ.

In the present round of existence are people who are in a round for the first time, and when they come in contact with the Jews they are puzzled, confused, and afraid. They do not understand what is different about a Jew, they sense that something is different, they sense that a Jew has some knowledge which appears to be not of the Earth, and so the man and woman in a round for the first time wonders and fears, and what a person fears that they persecute. Thus it is that the Jews, being an old old race, are persecuted because they are having to work their way through a round once again. Some people envy the Jews their knowledge, their endurance, and again, those things which are envied one tends to destroy. But we are not dealing with Jews or Gentiles, we are dealing with joy in religion; joy, pleasure, makes you learn a thing which you would not learn through terror.

Không có cái gì gọi là sự đau khổ vĩnh hằng, cũng không có những thứ như là những ngọn lửa thiêu đốt làn da làm bạn cảm thấy đau đớn bỏng rát. Hãy soi xét suy nghĩ của mình, kiểm tra xem những gì bạn đã được dạy và nghĩ xem chúng hợp lý đến mức nào, và rằng bạn đã có được niềm vui và tình yêu trong chính niềm tin tín ngưỡng của mình chưa. Bạn không phải chịu trách nhiệm vì có một người cha hung ác, người đánh đập bạn hoặc đưa bạn vào bóng tối suốt đời. Thay vào đó, bạn đối diện với những Linh Hồn Vĩ Đại, họ đã trải qua tất cả những điều này từ rất rất lâu trước cả khi loài người nghĩ về nó. Họ đã trải nghiệm nó, họ biết những câu trả lời, họ biết những băn khoăn này và họ có lòng trắc ẩn. Vì vậy – từ những kho báu trên tầng áp mái, chúng ta nói “Hãy an vui trong tín ngưỡng”, cười tươi với tín ngưỡng của bạn, và cảm nhận sự ấm áp về Đức Chúa Trời bất kể bạn gọi ngài là gì, vì ngài luôn sẵn sàng gửi xuống những làn sóng chữa lành tới bạn. Còn nếu bạn chỉ nhận được sự khủng khiếp, đáng sợ về tín ngưỡng, hãy ra khỏi hệ thống niềm tin của bạn ngay.

There are — we cannot repeat it too often! — no such things as eternal torments, there are no such things as fires which are going to singe your skin off and make you feel awfully hot about the whole affair. Examine your thinking, examine that which you have been taught and think how much more reasonable it is that you should have joy and love in your religious belief. You are not responsible for a sadistic father who is going to beat you up or send you into perpetual darkness. Instead you are dealing with Great Spirits who have gone through all this long long before humans were ever thought of; they have been through it all, they know the answers, they know the troubles and they have compassion. So — from our attic treasure we say “Rejoice in religion,” smile about your religion, have a warm feeling about your God no matter what you call Him, for He is ever ready to send down healing waves to you if only you will get this terror, this fright, out of your system.

Bây giờ, đã đến lúc để rời khỏi tầng áp mái này và đi xuống những bậc thang lại một lần nữa, những bậc thang gỗ cũ kĩ cọt kẹt. Nhưng sớm thôi – trong bài học tiếp theo – chúng tôi sẽ yêu cầu bạn cùng chúng tôi quay lại tầng áp mái một lần nữa. Quan sát xem, chúng ta đang có rất nhiều những đồ vật nhỏ nằm trên sàn hoặc ở trên những giá sách xung quanh, những thứ sẽ đáng quan tâm và chúng tôi hy vọng sẽ có lợi ích. Chúng tôi có thể gặp bạn trong tầng áp mái ở bài học tới chứ?

But now it is time for us to leave this attic of ours and to go down the stairs again, those old creaking stairs. But soon — in the next Lesson — we shall ask you to rejoin us in the “attic” once again, for, looking about, we see there are quite a number of little items lying on the floor or on the shelves around which will be of interest and, we hope, profit. May we see you in the attic in the next Lesson?

 

Người dịch: Hà Quỳnh Liên

Biên tập: VMC