BÀI 16: NHỮNG NỖI SỢ HÃI

Bạn là mãi mãi

Vậy là ta gặp lại nhau ở tầng áp mái của chúng tôi! Chúng ta đã dọn dẹp một chút và đã khám phá một số điều mới mẻ. Một số thứ có lẽ soi sáng đôi chút cho sự nghi ngờ mà bạn đã có lâu nay. Hãy xem cái này để bắt đầu: Đây là một lá thư mà chúng tôi đã nhận được cách đây một thời gian – Tôi sẽ đọc nó cho bạn được chứ?

So we meet again in our attic! We have cleaned up the place a bit and discovered a few fresh items. Some of them will perhaps shine a little ray of Light onto a doubt which you have had for some time. Look at this for a start: here is a letter which we received some time ago. It says — shall I read it to you?

“Ngài đã viết nhiều về nỗi sợ, rằng không có gì đáng lo ngoại trừ sợ hãi. Trong câu trả lời của ngài cho câu hỏi của tôi, ngài đã nói với tôi rằng sự sợ hãi đã giữ tôi lại, ngăn cản tôi tiến lên. Rằng tôi ý thức được nỗi sợ, tôi không cảm thấy lo lắng, thế thì vấn đề là gì?”

“You write much about fear, you say that there is nothing to be afraid of except fear. In your answer to my question you told me that it was fear that was keeping me back, preventing me from progressing. I am not conscious of fear, I do not feel afraid, so what can the matter be?”

Vâng, đó là một vấn đề rất thú vị! Nỗi sợ – sự sợ hãi chỉ là thứ mà nó có thể giữ người ta lại. Chúng ta sẽ cùng khám phá nó chứ? Giờ bạn ngồi xuống một lát, chúng ta hãy thảo luận vấn đề của nỗi sợ .

Yes, that is quite an interesting problem! Fear — fear is the only thing that can hold one back. Shall we have a look at it? Sit down a moment, let us discuss this problem of fear.

Tất cả chúng ta đều có những nỗi sợ hãi nhất định. Một số người sợ bóng tối, những người khác sợ nhện hoặc rắn, và một số người trong chúng ta có thể ý thức được về những điều sợ hãi này của mình. Đó là, chúng ta có những nỗi sợ mà chúng nằm ở ý thức của mình. Nhưng – hãy đợi một lát! – Ý thức chỉ là một phần mười của chúng ta, còn lại chín phần mười là tiềm thức, vậy điều gì xảy ra nếu sự sợ hãi nằm ở tiềm thức của chúng ta?

All of us have certain fears. Some people are afraid of the dark, others are afraid of spiders or of snakes, and some of us may be aware of our fears, that is, we have fears which are in our consciousness. But — wait a moment! — our consciousness is only a tenth of us, nine tenths of us are sub-conscious, so what happens if the fear is in our sub-conscious?

Thông thường chúng ta hay làm việc nào đó bởi sự điều khiển của những sức mạnh ẩn giấu, hoặc kìm nén làm việc nào đó cũng vì sức mạnh này. Ta không biết tại sao mình lại làm hoặc không làm những thứ nhất định đó. Không có gì thể hiện ra, cùng chẳng có gì để “gắn vào”. Chúng ta hành động phi lý trí và nếu ta đi tới gặp một nhà tâm lý học và ngồi thật nhiều giờ trên cái ghế ở đó thì cuối cùng chúng ta có thể đúc kết được rằng chính tiềm thức làm chúng ta sợ hãi bởi vì điều gì đó đã xảy ra khi chúng ta còn là những đứa trẻ nhỏ.

Often we will do things under some hidden compulsion, or we will refrain from doing something because of a hidden compulsion. We do not know why we do a certain thing, we do not know why we cannot do a certain thing. There is nothing on the surface, there is nothing that we can “pin down.” We act irrationally and if we went to a psychologist and we lay on that couch for long, long hours, at last it may be dragged out of our sub-conscious that we had a fear because of something that happened when we were small babies.

Sự sợ hãi có thể bị ẩn giấu, trốn tránh ý thức của ta, thôi thúc trong ta, làm bực ta mình từ tiềm thức. Nó như là những con mối đang tấn công vào tòa nhà khung gỗ, tòa nhà này khi nhìn sơ qua tất cả có vẻ hoàn chỉnh, hoàn mỹ, nhưng qua một đêm nó có thể  sụp đổ dưới sự tác động của loài mối đó. Tương tự, nó xảy ra với nỗi sợ. Nỗi sợ không cần được kích hoạt lên ý thức, nó hoạt động chủ yếu khi nó là tiềm thức. Bởi  khi đó chúng ta không biết nó ở đó và không biết rằng nó đang ở đó, khi đó chúng ta cũng chẳng thể nào làm gì được nó nữa.

The fear would be hidden, hidden from our awareness, working at us, nagging at us from our subconscious, it would be like termites attacking a wooden framed building. The building to all cursory inspections would appear to be sound, flawless, and then, almost overnight, it would collapse under the influence of those termites. The same happens in the matter of fear. Fear does not have to be conscious to be active, it is most active when it is sub-conscious because then we do not know that it is there, and, not knowing that it is there, there is nothing we can do about it.

Suốt cả cuộc đời, chúng ta đã phải sống dưới các ảnh hưởng, điều kiện nhất định. Một người được nuôi dưỡng như một người Công giáo sẽ được dạy những thứ “không được làm” nhất định, những thứ nhất định cấm kỵ. Còn những người thuộc một tôn giáo khác, được nuôi dạy khác thì sẽ được phép làm một số thứ nhất định. Do vậy, khi nhìn vào nguyên nhân của Nỗi sợ, chúng ta phải kiểm tra đặc điểm chủng tộc và hoàn cảnh của chúng là gì.

Throughout the lifetime of all of us we have been subjected to certain conditioning influences. A person who has been brought up as a Christian will have been taught that certain things are “not done,” certain things are distinctly forbidden. Yet people of a different religion, brought up differently, are permitted to do such things. So in looking into the question of fear we have to examine what has been our racial and family background.

Bạn sợ nhìn thấy một con ma? Tại sao? Nếu dì Matilda là một người tốt bụng, nhân từ và đã từng rất yêu quý bạn lúc dì còn sống thì không có lý do nào để dì ấy sẽ yêu quý bạn ít đi khi dì qua đời và khi dì đi tới một gian đoạn tốt hơn của sự sống. Do đó tại sao bạn lại sợ bóng ma của dì Matilda? Chúng ta sợ ma vì nó là cái gì đó xa lạ với chúng ta, chúng ta sợ ma vì nó có thể được dạy ở trong tôn giáo của chúng ta rằng không có những thứ đó, và người ta không thể nhìn thấy ma trừ khi họ là một vị thánh hoặc liên quan tới các vị thánh, hoặc cái gì đó. Chúng ta sợ những điều đó bởi chúng ta không hiểu nó, có một tư tưởng sâu sắc cho rằng nếu không có sự phân biệt giữa quốc gia, không có khác biệt về ngôn ngữ thì sẽ ít chiến tranh hơn. Bởi chúng ta lo sợ người Nga, hay người Thổ nhĩ kỳ, hay người Afgahnistan, hay mội cái gì đó… bởi chúng ta không hiểu chúng, chúng ta không biết điều gì “làm họ cư xử như vậy” hay họ sẽ làm điều gì chống lại chúng ta.

Are you afraid of seeing a ghost? Why? If Aunt Matilda was kindhearted and generous, and loved you dearly during her lifetime there is no reason whatever to suppose that she is going to love you less when she has left this life and has gone on to a far better stage of existence. So why fear the ghost of Aunt Matilda? We fear the ghost because it is something alien to many of us, we fear a ghost because it may have been taught in our religion that there are no such things, and that one cannot see a ghost unless one is a saint or an associate of saints, or something. We fear that which we do not understand, and it is worth thought that if there were no passports, no language difficulties, there would be less wars because we are afraid of the Russians, or the Turks, or the Afghanis, or something else because we do not understand them, we do not know what “makes them tick,” or what they are going to do against us.

Nỗi sợ hãi là thứ rất tồi tệ, nó là một căn bệnh, là thứ ăn mòn trí tuệ của chúng ta. Nếu chúng ta có sự hạn chế nhất định về điều gì, chúng ta phải đào sâu tìm hiểu ra nguyên do tại sao. Ví dụ, sao một số tín ngưỡng dạy là không có sự đầu thai? Một ví dụ rõ ràng về điều này, vào thời kỳ trước, các linh mục có quyền lực tuyệt đối và họ cai trị con người bằng sự sợ hãi, bởi tư tưởng về sự nguyền rủa truyền kiếp. Mọi người được giáo dục rằng họ phải tạo ra cuộc sống ở kiếp này tốt đẹp nhất bởi vì không có cơ hội nào khác. Kinh nghiệm cho thấy nếu con người được dạy về sự đầu thai họ có có thể sống theo xu hướng buông xuôi trong cuộc sống ở kiếp này và nghĩ sẽ trả nợ trong kiếp sống tiếp theo. Về điều này, ngày xưa ở Trung Quốc thường cho giao ước một khoản nợ trong kiếp này được trả trong kiếp sau. Cũng là đáng để nhận định rằng Trung Quốc đã trở nên suy thoái vì con người quá tin vào sự đầu thai đến mức bỏ lơ kiếp sống này. Thay vào đó, vào buổi tối người ta chỉ ngồi quanh thả những con chim hoàng yến ra khỏi lồng dưới cây và quyết định sẽ khắc phục nó vào kiếp sau, còn kiếp này ít nhiều như là một dịp nghỉ dưỡng! Rõ ràng cuộc đời không hoạt động theo cách này, và như vậy cả nền văn hóa của Trung Quốc đã trở nên suy thoái.

Fear is a terrible thing, it is a disease, it is a scourge, it is a thing that corrodes our intellect. If we have certain reservations about a thing, then we must dig down and find out why. For instance, why do certain religions teach that there is no such thing as reincarnation? One obvious example is this; in the days of long ago the priests had utter power and they ruled people by terror, by the thought of eternal damnation. Everyone was taught that they had to make the best of this life because there would be no other opportunity. It was known that if people were taught of reincarnation they might tend to slack in this life and pay for it in the next. In connection with this, it used to be perfectly permissible in the China of long ago to contract a debt in this life to be paid in the next! It is also worth remarking that China became decadent because the people believed so much in reincarnation that they did not bother much in this life, instead they just sat around taking their canaries out in cages under the trees at night, and deciding that they would make up for it in the next life, this one would be more or less of a vacation! Well it did not work that way, and so the whole Chinese culture became decadent.

Một lần nữa, bạn hãy tự kiểm tra chính bản thân bạn, trí tuệ của bạn, trí tưởng tượng của bạn. Hãy để bản thân “phân tích sâu” để tìm ra điều gì tiềm thức của bạn đang cố gắng kìm nén, điều gì làm bạn sợ hãi, làm lo lắng “hốt hoảng” về những điều đó đến vậy. Khi bạn đào nó ra bạn sẽ thấy rằng không còn nỗi sợ hãi. Chính nỗi sợ hãi đã ngăn trở con người xuất hồn, thật ra như chúng ta biết, xuất hồn rất đơn giản và không cần phải nỗ lực gì, nó đơn giản như hơi thở và hầu hết con người vẫn sợ hãi nó. Ngủ là gần với cái chết, là lời nhắc nhở của cái chết. Một lời nhắc nhở rằng rốt cuộc chúng ta sẽ đi vào một giấc ngủ sâu, và chúng ta tự hỏi điều gì sẽ xảy ra với chúng ta khi chết, thay vì ngủ.

Once again, examine yourself, your intellect, your imagination. Give yourself “deep analysis” and find out what it is that your sub-conscious is trying to bottle up, what it is that is making you so afraid, so worried, so “jittery” about certain things. When you dig that out you will find that there are no more fears. It is fear which stops people from doing astral travelling. Actually as we well know, astral travelling is remarkably simple, there is no effort to it, it is as simple as breathing and yet most people fear it. Sleep is almost death, sleep is a reminder of death, a reminder that eventually we shall go off into a deep sleep, and we wonder what will happen to us when death, instead of sleep, claims us.

Ta lo lắng trong lúc ta ngủ một ai đó cắt đi Sợi Dây Bạc kết nối giữa phần hồn với thân xác và ta sẽ bị chết. Điều đó không thể xảy ra, không có gì nguy hiểm trong việc xuất vía, chỉ có nguy hiểm từ nỗi sợ hãi, có sự sợ hãi mà bạn nhận biết được và thứ nguy hiểm hơn là sự sợ hãi mà bạn không nhận biết được. Chúng tôi đề nghị lặp đi lặp lại rằng hãy bắt đầu với vấn đề của nỗi sợ. Điều bạn biết và hiểu không đáng sợ, do đó hãy tìm hiểu điều gì khiến bạn sợ hãi lúc này.

We wonder if during our sleep someone will sever our Silver Cord and we will be off. That cannot happen, there is no danger in astral travelling, there is only danger in fear, in fear that you know and more danger in fear that you do not know. We suggest again, and again, get down to this problem of fear. That which you know and understand is not fearsome, so get to know and understand what it is that you now fear.

Chúng ta đã dành nhiều thời gian cho những điều vụn vặt, đúng không? Chúng ta phải xông tới, sẽ còn nhiều điều thu hút sự quan tâm của chúng ta. Hẵng còn nhiều thứ cần được làm rốt ráo trước khi chúng ta có thể đóng bài học này lại và đi tới bài học tiếp. Hãy nhìn xung quanh bạn, nhìn vào tầng áp mái của chúng tôi, có thứ gì đó đặc biệt đang thu hút sự quan tâm của bạn? bạn có nhìn thấy đồ trang trí đằng kia? VƯỢT KHỎI THẾ GIỚI NÀY, phải không? Ồ! Chúng ta có thể đã bắt đầu điều gì đó với lời nói này!

We devoted a lot of time to that little incident, did we not? We must move on, for there is much yet to engage our attention, much yet to be dealt with before we can draw the curtains on this Lesson and move on to the next. Look about you, look about in our attic. Does anything in particular attract your attention? Do you see that ornament over there? OUT OF THIS WORLD, isn’t it? Oh! We may have started something with that saying!

“Bên ngoài thế giới này”, thực sự có nhiều cách nói tương tự được sử dụng để miêu tả các thứ đó. Một người có thể nói rằng anh ta đã nhìn thấy cái gì đó thật đẹp đến mức “vượt ngoài thế giới này”. Nó quả là đúng thế! Khi chúng ta vượt qua khỏi giới hạn sự tồn tại của phân tử carbon với tất cả những sự đau đớn, thử thách và cực khổ, chúng ta có thể nghe thấy những âm thanh và nhìn thấy màu sắc và có những trải nghiệm thực sự là “Bên ngoài thế giới này”.

“Out of this world!” There are many sayings in common use which are truly descriptive of things. A man might say that he has seen something so beautiful that it was “right out of this world.” How true that is! When we get beyond the confines of this carbon molecule existence, with all its pains and trials and tribulations, we can hear sounds and see colours and have experiences which are, quite literally, “out of this world.”

Ở đây, chúng ta bị giới hạn trong một cái hang của chính sự ngu dốt của bản thân, chúng ta bị giới hạn bởi ràng buộc của sự thèm khát, những suy nghĩ sai lầm của chính chúng ta. Vì thế, nhiều người trong chúng ta quá bận rộn, quá cố gắng để theo kịp người khác mà không có thời gian để tìm hiểu, tìm lại bản thân mình. Chúng ta bị xoáy vào cuộc sống trần tục, chúng ta phải mưu sinh, rồi phải làm những nghĩa vụ xã hội. Và rồi chúng ta chìm vào giấc ngủ, dường như mọi điều trong cuộc sống của chúng ta được lên kế hoạch trong vòng xoáy, hoảng loạn và không có thời gian cho bất cứ việc gì cả.

Here are we confined in the cave of our own ignorance, we are confined by the bonds of our own lusts, our own wrong thoughts. So many of us are so busy “trying to keep up with the Jones’s” that we have no time to look about us. We have the mundane whirl of existence, we have to earn our living, then there are social obligations. After that we have a certain amount of sleep, so it seems that all our life is planned in one whirl, one mad rush, there is never time for anything.

Nhưng – hãy chờ một phút – sự vội vàng này liệu có cần thiết? Liệu chúng ta có thể sắp xếp thế nào như nửa giờ mỗi ngày và dành nó để thiền định hay không? Nếu chúng ta thiền định chúng ta có thể thoát ra được khỏi thế giới này? Chúng ta có thể với một chút luyện tập, có thể xuất vía và đi vào thế giới tiếp theo. Trải nghiệm này đem đến sự hăng hái và thăng hoa. Khi chúng ta nâng cao suy nghĩ về tâm linh của mình thì ta càng nâng cao tần số rung động của mình  và nhận thức của ta càng ở những nốt cao trong “phím đàn piano”– bạn còn nhớ về những phím đàn này không? – ta càng có những trải nghiệm đẹp.

But — wait a minute — is there any need for all this rush? Can we not arrange somehow to have even as little as half an hour each day, and devote it to meditation? If we will meditate we can get right out of this world. We can, with a little practice, get into the astral and into the next world. The experience is exhilarating, elevating. When we elevate our spiritual thinking we increase our rate of vibration, and the higher we can perceive on our “piano scale” — do you remember that scale? — the more beautiful the experiences which we may undergo.

Và tất nhiên “Bên ngoài thế giới này” nên là mục đích của chúng ta. Ta muốn vượt ra khỏi khỏi thế giới này khi đã xong những bài học ở đây, chứ không phải là trước đó. Hãy nhìn trải nghiệm của chúng ta về lớp học xem. Nhiều người phát chán khi phải ngồi ở lớp học ngột ngạt trong ngày hè oi ả, nghe giọng nói tẻ nhạt của giáo viên về những thứ thật chả có gì thú vị với mình.

“Out of this world” should be our objective, of course. We want to get out of this world when we have learned our lessons, but not before. Look again at our classroom experiences. Many of us may have been heartily sick of staying in a stuffy classroom on a warm summer’s day listening to the droning voice of a teacher churning out stuff which really had no interest for us.

Ai thèm biết về sự thịnh suy của một đế chế nào đó cơ chứ? Ta cảm thấy giá mà mình được ra ngoài kia, khát khao hơn cả được thoát khỏi cái lớp học nóng nực, ngột gạt với giọng nói buồn tẻ và chán ngắt đó. Nhưng ta không thể làm thế, nếu chạy ra ngoài thì chắc chắn sẽ bị các giáo viên trừng phạt. Nếu trốn học ta sẽ thi trượt, và thay vì được lên lớp thì ta bị ở lại lớp học buồn tẻ đó, với nhiều học sinh khác mà chúng sẽ nhìn ta với ánh mắt tò mò, coi mình như kẻ ngu độn vì bị ở lại lớp.

Who wanted to know about the rise and fall of a certain Empire? We felt we should be much better off out in the open, we desired above all things to get away from that classroom, that hot and stuffy room with the dull voice droning on. But we could not do so, if we had just run out there would have been sure retribution from the teachers, if we had skipped our lessons we should have failed our examinations and instead of passing on to another grade we should have been kept back in that same monotonous classroom with another lot of students who would look upon us as curiosities and dunces because we had “failed to make the grade.”

Đừng để như vậy, hãy đợi đến khi học xong những thứ cần thiết trước khi đến với “Bên ngoài thế giới này”. Hãy chờ đến ngày được tận hưởng, thanh thản và tinh thần hoàn hảo để rời khỏi thế giới này bởi thế vinh quang nhiều hơn. Ta nên luôn luôn nhớ rằng mình ở đây như là một người đang chịu án tù dưới những điều kiện khổ sở đặc biệt. Chúng ta không thể biết Trái đất này đáng sợ thế nào trong khi chúng ta đang ở đây, nhưng nếu bạn có thể vượt ra và nhìn xuống bạn sẽ khá sốc, bạn hầu như không muốn quay lại. Đó là lý do nhiều người trong chúng ta không thể thực hiện xuất hồn bởi vì, trừ khi người đó được chuẩn bị, còn không khi quay lại quả thực là trải nghiệm khó chịu. Tất cả sự hứng khởi nằm ở phía thế giới kia, những người thực hiện việc xuất hồn mong tới ngày họ được giải thoát. Nhưng chúng ta phải chắc chắn rằng khi còn trong “ngục tù của mình”, hãy làm tốt nhất có thể bởi vì nếu không ta lại mất đi “thời gian giảm án”.

Let us not, then, get “out of this world” permanently until we have learned that which we came to learn. We can look forward confidently to joys, to ease and to spiritual perfection when we leave this world for that which is so much more glorious. We should always keep in mind that we are here as one serving a prison sentence under particularly doleful conditions. We cannot see how dreadful this Earth is while we are here, but if you could move out now and look down you would have quite a shock, you would be most unwilling to return. That is why so many of us cannot do astral travelling because, unless one is prepared, it is indeed an unpleasant experience to return, all the joy is the other side. Those of us who do astral travelling look forward to the days of our release, but we also make sure that while we are in “our prison cell” we behave as best we may, for if we do not behave we lose our “remission time.”

Vì vậy – hãy làm tốt nhất có thể trên trái đất này để khi qua kiếp sống hiện tại, ta đã được chuẩn bị và sẵn sàng cho những điều tốt đẹp lớn lao hơn trong đời sống bên kia. Nó rất đáng giá cho những nỗ lực nhỏ nhoi trong kiếp sống này.

So — let us do the best we can upon Earth so that when we come to pass from this life we are prepared and ready for the greater things of the life beyond. It is worth the small effort involved in living here.

Một số thứ chúng tôi nhìn thấy rất khó chịu, quá tâng bốc. Thậm chí có thứ thực sự sẽ làm phát vỡ những điều quan trọng với chính chúng tôi như bong bóng vậy! Nhưng có quá nhiều việc khác để làm rồi. Chúng tôi vẫn còn nhớ một người đôi khi đến thăm thì cô ấy nói một câu rồi lại kết thúc nửa vời kiểu: “nhưng tôi không phải nói với anh tất cả, phải không? Chẳng phải là anh chỉ cần nhìn vào tôi là biết hết mọi thứ rồi sao?”. Điều đó thực sự không như vậy! Chúng tôi có thể “biết tất cả mọi thứ”, nhưng nó không đúng về mặt đạo đức khi làm thế. Đừng sợ những nhà tiên tri, những nhà huyền học, những nhà thấu thị và hay ai đó tương tự, vì nếu họ có đạo đức tốt, họ sẽ không nhìn trộm vào những vấn đề riêng tư của bạn kể cả khi bạn mời họ.

Some of the things we should see would be far too unpleasant, far too unflattering. Some of them would indeed burst the balloon of our own imagined importance! There is too much else to do. We have in mind a certain person who sometimes visits us; she will start a sentence and utter three or four words, and then trail off with “but I don’t have to tell you anything, do I? You know everything by just looking at me, don’t you?” That is not so! We could “know everything,” but it would be morally wrong to do so. Have no fear about seers, occultists, clairvoyants, and others, for if they are of good morals they will not be peering at your private affairs even with your invitation.

Nếu họ là người không có đạo đức tốt thì họ cũng không thể làm được điều đó! Chúng tôi muốn nói với bạn rằng những “nhà tiên tri” không ở trên con phố hẻo lánh để nói cho bạn một vài chuyện may mắn vặt vãnh về vận mệnh, đó không phải là khả năng “tiên tri” thật. Người đó thường là một bà già nghèo khổ không thể kiếm tiền bằng con đường nào khác. Có thể đôi lúc bà ta có khả năng nhìn thấy những thứ vô hình đó, nhưng không được làm những việc như thế vì kinh tế. Bạn không được phép nói tới những thứ nhìn thấy bằng khả năng thấu thị để kiếm tiền bởi nó là nguyên nhân làm suy yếu khả năng ngoại cảm.

If they are not of good morals they cannot do it anyway! We want to tell you here that the back street “seer” who tells your fortune for a trifle has no real “seeing” ability. She is usually a poor old woman who cannot make money in any other way. Probably at some time she had clairvoyant abilities, but you cannot do such things on a commercial basis, you cannot tell a person clairvoyantly things about themselves for money because the mere fact of the passing of money causes the telepathic ability to wane.

Và “nhà tiên tri” trên những con phố hẻo lánh không thể luôn luôn “soi thấy”, do vậy nếu bà ta còn nhận tiền, thì bà ta phải làm gì đó để diễn trò. Bởi là một nhà tâm lý tốt dù chưa được đào tạo, bà ta sẽ để bạn nói trước rồi sẽ dựa vào đó để nói cho bạn. Và bạn, người đang bị đánh lừa bởi thuật ngữ “tiên tri”, sẽ thốt lên kinh ngạc trước sự chính xác mà bà ta nói về điều bạn muốn biết!

And the back street seer cannot always “see,” yet, if she has taken money, then she must put on some sort of a show. Being quite a good untrained psychologist she will let you do the talking, and will then tell you the things that you told her, and you, being deluded by the term “seer,” will exclaim with wonder at how accurately she has told you what you want to know!

Đừng có sợ rằng Thấu nhân sẽ nhìn vào những việc của bạn. Bạn có thấy vui không nếu nghĩ rằng khi bạn đang bận bịu trong nhà mình, có thể đang viết một bức thư chẳng hạn, thì ai đó đi vào phòng, thò đầu qua vai bạn và đọc những gì bạn đang viết? Liệu bạn có thích không khi ai đó đến chỗ của bạn và cầm lá thư lên và đọc nó, và biết tất cả về bạn, biết tất cả những gì bạn có, và tất cả những gì bạn đang nghĩ? Bạn có muốn nghĩ rằng người nào đó luôn bắt được sóng mọi câu chuyện trên điện thoại của bạn? Tất nhiên là không rồi! Để chúng tôi nhắc lại lần nữa rằng, một người có tính cách tốt sẽ không phải lúc nào cũng đọc các suy nghĩ của bạn, và một người có tính cách xấu chắc chắn không có khả năng này! Đó là định luật của sự huyền bí; một người có tính cách xấu sẽ không phải là Thấu nhân. Bạn có thể nghe thấy rất nhiều câu chuyện bịa đặt về ai đó nhìn thấy cái này cái kia và điều gì đó khác. Hãy trừ hao nó đi 999%!

Have no fear that clairvoyants are looking at your affairs; would you be happy if you thought that you were busy in your own home, writing a letter maybe, and someone came into your room, peered over your shoulder and read what you were writing? Would you like that person to go through your possessions picking up this and reading that, and getting to know all about you, getting to know all that you had, all that you thought about? Would you like to think that a person was tuning-in all the time to any telephone conversation that you had? Of course you would not! Let us say once again that a person of good character does not read your thoughts all the time, and a person of bad character quite definitely has not the ability! That is a law of the occult; a person of bad character is not clairvoyant. You might hear a lot of tales about a person who sees this and that and something else. Discount nine hundred and ninety nine percent of it!

Một Thấu nhân sẽ luôn luôn chờ bạn nói cho anh ta hay cô ta điều mà bạn muốn thảo luận. Thấu nhân sẽ không xâm phạm vào những suy nghĩ riêng tư hoặc hào quang của bạn ngay cả khi bạn mời họ làm điều đó. Có một số luật nhất định của thuyết huyền bí phải được tuân thủ khắt khe vì nếu một người vi phạm những luật này họ có thể bị trừng phạt giống như cách mà ai đó bị trừng phạt nếu họ vị phạm luật do con người đề ra trên Trái đất. Hãy nói Thấu nhân điều bạn muốn kể – anh ấy hay cô ấy sẽ biết nếu bạn đang nói ra sự thật. Chúng tôi chỉ đi đến mức cho phép mà thôi! Hãy nói cho Thấu nhân bất cứ những gì bạn muốn, nhưng hãy chắc chắn rằng bạn nói sự thật. Nếu không thì bạn chỉ đang tự đánh lừa bản thân và không có cách nào đánh lừa Thấu nhân!

A clairvoyant will always wait for you to tell him or her what you want to discuss. The clairvoyant will not intrude into the privacy of your thoughts or of your aura, not even if you invite that clairvoyant to do so. There are certain laws of occultism which must be adhered to most rigidly, for if one breaks those laws one can be punished in much the same way as one can be punished if one breaks a man-made law on Earth. Tell the clairvoyant what you want to tell — he or she will know if you are telling the truth. We will go so far as to admit that! Tell the clairvoyant whatever you want to, but make sure that if you do you tell the truth, otherwise you are deluding yourself only and not in any way deluding the clairvoyant!

Do vậy – hãy nhớ một lần nữa, một nhà tiên tri tốt sẽ không “đọc những suy nghĩ của bạn” và người xấu thì KHÔNG THỂ!

So — remember once again, a good “seer” will not “read your thoughts” and a bad one CANNOT!

Giờ hãy cùng xem xét một điều nhỏ nhặt nữa. Nó là: nếu bạn không hòa hợp được với bạn đời của mình thì sao? Chà, đó có thể là “chướng ngại” mà bạn phải vượt qua trên Trái đất. Hãy để nó diễn đạt thế này đi: những con ngựa tham gia vào các cuộc đua, và nếu một con ngựa chiến thắng liên tục, rõ ràng là không có trở lực nào làm con ngựa đó bị bất lợi cả. Bạn có thể nhìn vào mình như thể con ngựa vậy! Bạn có thể đi quá nhanh, quá dễ dàng trong “những bài học” trước, trong trường hợp này bạn có thể gặp trở ngại với một đối tác không phù hợp với bạn. Hãy làm nó tốt nhất trong khi bạn có thể, hãy nhớ rằng nếu bạn đời không phù hợp, thì bạn sẽ không bao giờ gặp lại anh ta hay cô ta trong đời sống tiếp theo ngoài Trái đất này.

Now here is another little item which we might look at. It is this; so you don’t get on with your marriage partner? Well, that may be the “obstacle” which you have to overcome on Earth. Let us put it this way; horses are entered in races, and if one horse wins consistently, and apparently has no great effort in so doing that horse is handicapped. You can look upon yourself as a horse! You may have gone too quickly, too easily through your last “lessons,” in that case you may be handicapped with a partner who is not suitable for you. Make the best of it while you can, remembering that if your partner is really incompatible with you, then you will never, never come into contact with him or her in the life beyond this Earth.

Nếu một người chọn một cái tua vít hoặc một cái búa, thì nó chỉ là một thứ dụng cụ phù hợp với một nhu cầu công việc bằng tay. Bạn đời có thể được xem như một công cụ cho phép một ai đó thực hiện một công việc nhất định, học một bài học nhất định. Người ta có thể trở nên gắn bó với cái tua vít hoặc cái búa, bởi vì nó đã giúp anh ta làm những công việc mà anh ta phải làm. Nhưng bạn nên biết rằng người ta sẽ không gắn bó với chiếc búa hay cái tua vít đến mức muốn mang nó đi cùng “sang phía bên kia” với anh ta.

If a man picks up a screwdriver or a hammer that is just a tool which suits the need of a job at hand. The partner can be looked upon as a tool which enables one to do a certain job, to learn a certain lesson. A man may become attached to a screwdriver or a hammer, may become attached to it because it enables him to do a job that he has to do. But you may be sure that a man will not be so attached to his hammer or his screwdriver that he will want to take it with him “to the other side.”

Người ta nói và viết nhiều về “sự huy hoàng của nhân loại”, nhưng chúng tôi sẽ nói rằng con người không phải dạng sống vĩ đại nhất của sự sống. Ví dụ, Loài người trên Trái đất thật sự khá bẩn thỉu, tàn bạo, ích kỷ và tự lợi. Nếu không phải như vậy thì họ đã không trên Trái đất này, bởi vì con người đến với Trái đất này là để họ có thể học cách vượt qua những điều đó. Loài người thực sự vĩ đại khi họ vượt ra ngoài cuộc sống này. Nhưng để chúng tôi khẳng định lại chắc chắn một lần nữa,  rằng nếu ta có một bạn đời không phù hợp hoặc bố mẹ không phù hợp thì có thể bởi chính CHÚNG TA đã lên kế hoạch điều đó và ta phải vượt qua.

There is so much said and written about the “glory of humanity,” but we are going to say that humans are not the greatest form of life. Humans on Earth, for example, are truly a rather scruffy lot, sadistic, selfish and self-seeking. If they were not they would not be upon this Earth, because people come to this Earth in order that they may learn how to overcome just those things. Humans are greater indeed when they get beyond life. But let us again make sure that we understand that if we have an unsuitable marriage partner here, or unsuitable parents, it may be because WE planned that as something which we would have to overcome.

Ví dụ, một người có thể đã được tiêm chủng vắc xin. Anh ta thận trọng dùng một liều vắc xin đậu mùa (bằng cách tiêm chủng) để có thể được bảo vệ khỏi bị mắc bệnh nặng hơn và tránh bị tử vong sau này. Vì vậy bạn đời của chúng ta hay bố mẹ của chúng ta có thể đã được chọn để chúng ta có thể học những bài học nhất định từ những thứ liên quan đến họ. Nhưng – chúng ta không phải gặp lại họ sau khi chúng ta kết thúc cuộc đời này. Thực vậy, chúng ta không thể gặp họ nếu họ không phù hợp với chúng ta. Chúng tôi nhắc lại, khi chúng ta sang thế giới bên kia, chúng ta sống trong sự hòa hợp, và nếu những người không hòa hợp thì họ không thể liên hệ với chúng ta. Nhiều người trong số chúng ta có thể thực sự an lòng vì điều này!

A person may have a vaccination or inoculation, they may, for instance, deliberately take a dose of smallpox (by way of inoculation) in order that they may be protected from a more severe and, perhaps fatal dose later on. So it is that our marriage partner or our parents may have been chosen in order that we could learn certain lessons from associating with them. But — we do not have to meet them again after we have finished this life, in fact, we cannot meet them if they are incompatible with us, for, we must repeat, when we are on the other side of death we are living in harmony, and if people are not in harmony with us they cannot associate with us. Many of us can indeed take comfort from that!

Nhưng bóng đêm đang tới gần, ngày đang kết thúc. Chúng tôi thấy không nên giữ bạn lâu hơn nữa vì bạn còn nhiều điều để làm trước khi màn đêm buông xuống. Chúng ta hãy rời khỏi căn gác và đóng nhẹ nhàng cánh cửa phía sau, đóng lại cánh cửa và để lại tất cả kho báu ở đó. Chúng ta hãy xuống những bậc thang ọp ẹp một lần nữa và đi về nẻo đường riêng của mình trong sự bình an.

But the shadows of night are closing in, the day is coming to an end. We feel that we should not detain you any longer for you will have much to do before the night falls. Let us leave the attic and close the door gently behind us, close the door upon all the “treasures” contained therein. Let us descend those aged creaking stairs again, and go our separate ways in peace.

Người dịch: Hà Đức Hiệp

Biên tập: VMC