Những ngày trôi qua lê thê buồn tẻ, kéo dài thành tuần, rồi thành tháng, thành năm. Cuối cùng cũng có một sự kiện khác thường trong cuộc sống đơn điệu hàng ngày của việc chữa trị cho các bệnh nhân. Một hôm, bọn lính hối hả chạy đi chạy lại với những sấp giấy… Continue reading Chương XI: BOM – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa
Danh mục: Lobsang Rampa
Tuesday Lobsang Rampa tự nhận mình là linh hồn một vị Lạt ma người Tây Tạng đã mượn tạm xác của một người Anh tên là Cyril Hoskin (8 tháng 4 năm 1910 – 25 tháng 1 năm 1981). Cái tên Tuesday (thứ Ba) liên quan đến lời ông kể rằng các quý tộc người Tây Tạng được đặt tên theo ngày mà họ sinh ra.
Theo lời nhà xuất bản Secker & Warburg, tác giả Lobsang Rampa đã cung cấp tài liệu chứng minh rằng ông có bằng y khoa của Đại học Trùng Khánh, và trong các văn bằng đó ông được mô tả là một vị Lạt Ma của tu viện Potala ở Lhasa. Nhiều cuộc trò chuyện cá nhân của NXB với ông đã chứng minh ông là một người có quyền năng và tri thức khác thường. Về cuộc sống cá nhân của mình, ông thể hiện sự dè dặt đôi khi khó hiểu; nhưng mọi người đều có quyền riêng tư và Lobsang Rampa có thái độ như vậy có lẽ để che giấu sự an toàn cho gia đình ông vẫn đang sống ở mảnh đất Tây Tạng hiện đang do Trung Quốc quản lý. Thật vậy, một số chi tiết, chẳng hạn như vị trí thực của cha ông ở Tây Tạng, đã được cố tình ngụy trang vì mục đích này. Vì những lý do trên, Tác giả buộc phải nhận và đã tự nguyện nhận trách nhiệm duy nhất về những về những gì ông viết trong 19 cuốn sách. Ta có thể cảm thấy rằng đâu đó ông đã dành được sự tin tưởng của người phương Tây, dù cái nhìn của người phương Tây về vấn đề những cuốn sách nói tới rất khó để khẳng định.
Chương X: Phép thở – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa
Lính Nhật lại có tâm trạng xấu. Các sĩ quan và lính gác đi qua đi lại cau có, chỉ trực đánh đập bất cứ ai không may bắt gặp ánh mắt của chúng. Chúng tôi cũng rầu rĩ vì biết trước sẽ có thêm một ngày kinh hoàng, thêm một ngày thiếu thốn lương… Continue reading Chương X: Phép thở – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa
Chương 10: Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Ông thầy không được vui; có lẽ do tách trà của ông đã quá nguội, hoặc món tsampa chưa được nướng hoặc trộn theo đúng ý. Ông có vẻ khó chịu; đám học trò chúng tôi ngồi trong lớp chỉ biết run lên vì sợ. Bất ngờ ông tóm lấy vài cậu học trò bên… Continue reading Chương 10: Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Chương IX: Người tù binh của quân Nhật – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa
Chúng tôi ngỡ ngàng trước sự thay đổi của Trùng Khánh. Đây không còn là Trùng Khánh mà chúng tôi biết. Những tòa nhà mới, những mặt tiền mới của những tòa nhà cũ, những cửa hàng bán mọi thứ mọc lên ở khắp nơi. Trùng Khánh! Nơi vô cùng đông đúc! Người ta đổ… Continue reading Chương IX: Người tù binh của quân Nhật – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa
Chương 9: Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Sự tĩnh lặng thật sâu. Bầu không khí đậm đặc. Rất lâu lại có một tiếng sột soạt nhỏ gần như không nghe được, rồi lại nhanh chóng chìm vào im lìm như không còn sự sống. Tôi nhìn xung quanh, hàng dài bóng các nhà sư trong chiếc cà sa ngồi bất động trên… Continue reading Chương 9: Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Phụ lục C: Những Thứ Chúng Ta Ăn – Lobsang Rampa
Bất kỳ ai đã sống trên Trái Đất này, dù chỉ trong một thoáng ngắn ngủi, cũng sẽ nhận ra rằng chúng ta cần phải ăn để sống, tuy nhiên chúng ta không nên sống chỉ để ăn. Cơ thể con người có thể được ví như một nhà máy; nguyên liệu được tiếp nhận,… Continue reading Phụ lục C: Những Thứ Chúng Ta Ăn – Lobsang Rampa