Thật thoải mái khi nằm trên thảm cỏ rộng lớn và mát mẻ ở chân Pargo Kaling. Phía trên đầu, sau lưng tôi những phiến đá cổ kính vút cao tận trời, và tầm nhìn từ chỗ tôi trên mặt đất phẳng, cảm giác cao tới mức chạm vào những đám mây. Vừa vặn một… Continue reading Chương 8: Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Danh mục: Lobsang Rampa
Tuesday Lobsang Rampa tự nhận mình là linh hồn một vị Lạt ma người Tây Tạng đã mượn tạm xác của một người Anh tên là Cyril Hoskin (8 tháng 4 năm 1910 – 25 tháng 1 năm 1981). Cái tên Tuesday (thứ Ba) liên quan đến lời ông kể rằng các quý tộc người Tây Tạng được đặt tên theo ngày mà họ sinh ra.
Theo lời nhà xuất bản Secker & Warburg, tác giả Lobsang Rampa đã cung cấp tài liệu chứng minh rằng ông có bằng y khoa của Đại học Trùng Khánh, và trong các văn bằng đó ông được mô tả là một vị Lạt Ma của tu viện Potala ở Lhasa. Nhiều cuộc trò chuyện cá nhân của NXB với ông đã chứng minh ông là một người có quyền năng và tri thức khác thường. Về cuộc sống cá nhân của mình, ông thể hiện sự dè dặt đôi khi khó hiểu; nhưng mọi người đều có quyền riêng tư và Lobsang Rampa có thái độ như vậy có lẽ để che giấu sự an toàn cho gia đình ông vẫn đang sống ở mảnh đất Tây Tạng hiện đang do Trung Quốc quản lý. Thật vậy, một số chi tiết, chẳng hạn như vị trí thực của cha ông ở Tây Tạng, đã được cố tình ngụy trang vì mục đích này. Vì những lý do trên, Tác giả buộc phải nhận và đã tự nguyện nhận trách nhiệm duy nhất về những về những gì ông viết trong 19 cuốn sách. Ta có thể cảm thấy rằng đâu đó ông đã dành được sự tin tưởng của người phương Tây, dù cái nhìn của người phương Tây về vấn đề những cuốn sách nói tới rất khó để khẳng định.
Phụ Lục B – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
Phụ lục này nói về nhiều loại đá khác nhau, bởi vì đá có ảnh hưởng rất lớn lên cuộc sống của mỗi chúng ta. Đá là loại chất rắn lâu đời nhất trên Trái Đất; chúng tồn tại trước cả khi con người có thể nghĩ tới – hoặc mơ tới – và sẽ… Continue reading Phụ Lục B – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
Chương 7 – Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Một cơn gió lạnh buốt từ trên núi thổi xuống. Bụi đất và những viên đá nhỏ bay tung trong không khí và phần lớn chúng dường như cứ trực tiếp nhằm vào những thân hình co ro của chúng tôi. Những con vật già khôn ngoan đứng cúi đầu trước gió để bộ lông… Continue reading Chương 7 – Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Phụ Lục A: Phép Thở – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
THỞ là chức năng quan trọng nhất của chúng ta. Không có hơi thở, chúng ta không thể tồn tại, bởi vì hơi thở – chứa oxy và các khí khác – kích hoạt não bộ và duy trì hoạt động của nó. Nhưng cách chúng ta đang thở là cách thô nhất mà chúng… Continue reading Phụ Lục A: Phép Thở – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
Chương 6 – Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Giữa buổi sáng, buổi lễ kết thúc; bọn con trai chúng tôi vội chạy vào lớp, xô đẩy nhau để cố gắng không phải là người vào lớp cuối cùng. Không phải vì chúng tôi quan tâm đến việc học, mà vì Sư Thầy của lớp này có một thói quen đáng sợ là lấy… Continue reading Chương 6 – Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Chương YZ: Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
Y YAMA – SỰ KIỂM SOÁT BẢN THÂN Yama là sự kiểm soát bản thân. Nó ngụ ý rằng người ta cần phải giữ giới không nói dối, không trộm cắp, không tham lam, không dâm dục. Nó cũng được biết đến như một trong Tám Chi của Raja Yoga (Yoga Hoàng Gia). Thực tế,… Continue reading Chương YZ: Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa