MARGARET THUGGLEWUNK thận trọng mở một mắt và nhìn đầy sợ hãi khi ánh sáng ban ngày đã chói chang. ‘Ôi trời ơi!’ Cô rên rỉ, ‘một cô gái phải làm gì để sống chứ!’ Rồi cô từ từ mở nốt mắt kia, ánh sáng rực rỡ tràn ngập vào căn phòng. Cái đau xuyên… Continue reading Chương X: Phong Trào Giải Phóng Phụ Nữ – Tôi Tin – Lobsang Rampa
Danh mục: Lobsang Rampa
Tuesday Lobsang Rampa tự nhận mình là linh hồn một vị Lạt ma người Tây Tạng đã mượn tạm xác của một người Anh tên là Cyril Hoskin (8 tháng 4 năm 1910 – 25 tháng 1 năm 1981). Cái tên Tuesday (thứ Ba) liên quan đến lời ông kể rằng các quý tộc người Tây Tạng được đặt tên theo ngày mà họ sinh ra.
Theo lời nhà xuất bản Secker & Warburg, tác giả Lobsang Rampa đã cung cấp tài liệu chứng minh rằng ông có bằng y khoa của Đại học Trùng Khánh, và trong các văn bằng đó ông được mô tả là một vị Lạt Ma của tu viện Potala ở Lhasa. Nhiều cuộc trò chuyện cá nhân của NXB với ông đã chứng minh ông là một người có quyền năng và tri thức khác thường. Về cuộc sống cá nhân của mình, ông thể hiện sự dè dặt đôi khi khó hiểu; nhưng mọi người đều có quyền riêng tư và Lobsang Rampa có thái độ như vậy có lẽ để che giấu sự an toàn cho gia đình ông vẫn đang sống ở mảnh đất Tây Tạng hiện đang do Trung Quốc quản lý. Thật vậy, một số chi tiết, chẳng hạn như vị trí thực của cha ông ở Tây Tạng, đã được cố tình ngụy trang vì mục đích này. Vì những lý do trên, Tác giả buộc phải nhận và đã tự nguyện nhận trách nhiệm duy nhất về những về những gì ông viết trong 19 cuốn sách. Ta có thể cảm thấy rằng đâu đó ông đã dành được sự tin tưởng của người phương Tây, dù cái nhìn của người phương Tây về vấn đề những cuốn sách nói tới rất khó để khẳng định.
Chương XII: Thảo Dược Và Những Cánh Diều – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa
Nhiều tuần lễ trôi qua. Không có nhiều việc để làm, để học và dự định. Bây giờ tôi có thể nghiên cứu sâu hơn nữa vào các vấn đề huyền bí và nhận được những thụ huấn đặc biệt. Một ngày đầu tháng Tám, Thầy tôi nói: “Năm nay chúng ta sẽ đi hái… Continue reading Chương XII: Thảo Dược Và Những Cánh Diều – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa
Chương V: Bên Kia Cửa Tử – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa
Ông lão Tsong-tai đã chết, nằm cuộn tròn như thể đang ngủ. Tất cả chúng tôi đều đau lòng. Phòng bệnh bao trùm trong sự tiếc nuối. Cái chết chẳng xa lạ gì với chúng tôi, chúng tôi đối diện với cái chết và khổ đau cả ngày, và đôi khi là cả đêm nữa.… Continue reading Chương V: Bên Kia Cửa Tử – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa
Chương T – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
TAI CHI – THÁI CỰC Các hiền triết Trung Quốc sử dụng từ Thái cực để chỉ nơi chúng ta sẽ trở về khi rời khỏi thế giới này. Nó là nơi sau cùng, hay điểm kết thúc của mọi hóa thân. Nó là nơi bạn đoàn tụ với Linh hồn của chính mình, một… Continue reading Chương T – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
Chương IX: Thượng Đế Và Các Thế Giới – Tôi Tin – Lobsang Rampa
‘Một con VIRUS là quá nhỏ bé để có thể nhìn thấy qua kính hiển vi và những sinh vật sống như virus, vi khuẩn,… thường trú trên da người còn đông hơn cả số người sống trên Trái đất. Có khoảng bốn nghìn sinh vật như thế trong mỗi centimet vuông trên tay, và… Continue reading Chương IX: Thượng Đế Và Các Thế Giới – Tôi Tin – Lobsang Rampa
Chương IV – Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Đó là mùa lễ hội Logsar, Tết mừng năm mới của Tây Tạng. Những chú tiểu chúng tôi – và cả các nhà sư – đều bận rộn trong khoảng thời gian này để làm những bức hình bằng bơ. Vì năm ngoái, chúng tôi không bị bắt làm công việc này nên bây giờ… Continue reading Chương IV – Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa