Tất cả nghị lực tuổi trẻ của tôi đều hướng về mục tiêu duy nhất là làm sao thi đậu một cách vẻ vang vào kỳ thi sắp tới. Nhưng vì ngày lễ sinh nhật mười hai tuổi của tôi sắp đến, nên tôi cũng giảm bớt phần nào việc học. Tôi đã trải qua… Continue reading Chương XI: Trở Thành Tu Sĩ – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa
Danh mục: Lobsang Rampa
Tuesday Lobsang Rampa tự nhận mình là linh hồn một vị Lạt ma người Tây Tạng đã mượn tạm xác của một người Anh tên là Cyril Hoskin (8 tháng 4 năm 1910 – 25 tháng 1 năm 1981). Cái tên Tuesday (thứ Ba) liên quan đến lời ông kể rằng các quý tộc người Tây Tạng được đặt tên theo ngày mà họ sinh ra.
Theo lời nhà xuất bản Secker & Warburg, tác giả Lobsang Rampa đã cung cấp tài liệu chứng minh rằng ông có bằng y khoa của Đại học Trùng Khánh, và trong các văn bằng đó ông được mô tả là một vị Lạt Ma của tu viện Potala ở Lhasa. Nhiều cuộc trò chuyện cá nhân của NXB với ông đã chứng minh ông là một người có quyền năng và tri thức khác thường. Về cuộc sống cá nhân của mình, ông thể hiện sự dè dặt đôi khi khó hiểu; nhưng mọi người đều có quyền riêng tư và Lobsang Rampa có thái độ như vậy có lẽ để che giấu sự an toàn cho gia đình ông vẫn đang sống ở mảnh đất Tây Tạng hiện đang do Trung Quốc quản lý. Thật vậy, một số chi tiết, chẳng hạn như vị trí thực của cha ông ở Tây Tạng, đã được cố tình ngụy trang vì mục đích này. Vì những lý do trên, Tác giả buộc phải nhận và đã tự nguyện nhận trách nhiệm duy nhất về những về những gì ông viết trong 19 cuốn sách. Ta có thể cảm thấy rằng đâu đó ông đã dành được sự tin tưởng của người phương Tây, dù cái nhìn của người phương Tây về vấn đề những cuốn sách nói tới rất khó để khẳng định.
Chương S – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
SADHANA – THÀNH TỰU PHÁP Đây là một từ liên quan đến các phép rèn luyện khác nhau trong tâm linh. Thành tựu pháp đặc biệt là bốn phương tiện để đạt được sự giải phóng khỏi ham muốn. Nó cũng là một phần của Dama – sự Im Lặng (xem mục Dama – Im lặng).… Continue reading Chương S – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa
Chương VIII: Con Lắc Cuộc Đời – Tôi Tin – Lobsang Rampa
Lâu đài cổ vẫn cũ kỹ như không thể cũ hơn. Đôi khi trong bóng đêm có tiếng lẩm bẩm của những mảnh sàn nhà lâu năm vì sự cọ xát với hàng xóm của nó. Nó khó chịu vì bị xâm phạm quyền riêng tư. Lâu đài cổ đang nghỉ ngơi sau một ngày… Continue reading Chương VIII: Con Lắc Cuộc Đời – Tôi Tin – Lobsang Rampa
Chương III- Hang Động Người Xưa- Lobsang Rampa
Tu viện của các Bậc tiên tri nhỏ, gọn và rất tách biệt. Vài chú tiểu nhỏ tự chơi vô tư không người trông nom. Không có những nhóm sư thơ thẩn trong sân đầy nắng, nhàn rỗi ríu rít nói chuyện vào thời gian cuối tuần. Những ông già – cũng chính là các… Continue reading Chương III- Hang Động Người Xưa- Lobsang Rampa
Chương X: Tín Ngưỡng Và Sinh Hoạt – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa
Dưới đây là một vài chi tiết về nền văn minh của xứ Tây Tạng, có thể sẽ khêu gợi sự quan tâm của quý độc giả. Nền tôn giáo Tây Tạng là một hình thức biến thiên của Phật giáo, nhưng có những nét đặc thù và cá biệt không hoàn toàn giống với… Continue reading Chương X: Tín Ngưỡng Và Sinh Hoạt – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa
Chương 4: Lái Máy Bay – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa
Đó là một buổi tối nóng bức, oi ả, hầu như không có gió. Những đám mây ở khoảng hơn sáu mươi mét phía trên chúng tôi, bên trên những vách đá nơi chúng tôi đang đi dạo, gợi trong tôi nỗi nhớ về Tây Tạng khi chúng vươn cao lên thành những hình dạng… Continue reading Chương 4: Lái Máy Bay – Bác Sĩ Đến Từ Lhasa – Lobsang Rampa