Mary Bond cảm thấy trong người run lẩy bẩy như thể có hàng ngàn con bướm đã bay vào trong người cô. Cô lo lắng nhìn từ ngài bác sĩ sang chồng mình, và rồi tới Alan đang rón rén đi lên cầu thang sau lưng họ. Một cách bất lực cô mời ngài bác… Continue reading Chương VII: Trả Quả – Tôi Tin – Lobsang Rampa
Danh mục: Lobsang Rampa
Tuesday Lobsang Rampa tự nhận mình là linh hồn một vị Lạt ma người Tây Tạng đã mượn tạm xác của một người Anh tên là Cyril Hoskin (8 tháng 4 năm 1910 – 25 tháng 1 năm 1981). Cái tên Tuesday (thứ Ba) liên quan đến lời ông kể rằng các quý tộc người Tây Tạng được đặt tên theo ngày mà họ sinh ra.
Theo lời nhà xuất bản Secker & Warburg, tác giả Lobsang Rampa đã cung cấp tài liệu chứng minh rằng ông có bằng y khoa của Đại học Trùng Khánh, và trong các văn bằng đó ông được mô tả là một vị Lạt Ma của tu viện Potala ở Lhasa. Nhiều cuộc trò chuyện cá nhân của NXB với ông đã chứng minh ông là một người có quyền năng và tri thức khác thường. Về cuộc sống cá nhân của mình, ông thể hiện sự dè dặt đôi khi khó hiểu; nhưng mọi người đều có quyền riêng tư và Lobsang Rampa có thái độ như vậy có lẽ để che giấu sự an toàn cho gia đình ông vẫn đang sống ở mảnh đất Tây Tạng hiện đang do Trung Quốc quản lý. Thật vậy, một số chi tiết, chẳng hạn như vị trí thực của cha ông ở Tây Tạng, đã được cố tình ngụy trang vì mục đích này. Vì những lý do trên, Tác giả buộc phải nhận và đã tự nguyện nhận trách nhiệm duy nhất về những về những gì ông viết trong 19 cuốn sách. Ta có thể cảm thấy rằng đâu đó ông đã dành được sự tin tưởng của người phương Tây, dù cái nhìn của người phương Tây về vấn đề những cuốn sách nói tới rất khó để khẳng định.
Chương II – Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Ngôi đền lớn dường như là một sinh vật sống. Từ vị trí thuận lợi cao trên mái nhà, tôi có thể nhìn xuống và thấy toàn bộ phạm vi rộng lớn của nơi này. Sáng sớm hôm nay Thầy của tôi, Lạt ma Minh Gia Đại Đức, và tôi đã đến đây vì một… Continue reading Chương II – Hang Động Người Xưa – Lobsang Rampa
Chương IX: Trại Hoa Hồng – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa
Qua hôm sau, thầy trò chúng tôi sửa soạn để trở về tu viện Chakpori. Chúng tôi không vội vàng lắm vì cảm thấy được nghỉ ngơi thoải mái tại điện Potala. Trước khi lên đường, tôi còn bước nhanh lên nóc điện để được ngắm nhìn phong cảnh một lần cuối cùng. Xuyên qua ống… Continue reading Chương IX: Trại Hoa Hồng – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa
Chương R – Trí Tuệ Người Xưa- Lobsang Rampa
RAGA – THAM ÁI Đây là một từ chỉ cảm xúc, sự yêu thích, niềm hoan lạc. Nó thường nảy sinh từ ký ức về một đối tượng dễ chịu, hoặc là từ một ý tưởng, hoặc là từ một ai đó. Raga, dĩ nhiên, là một thuật ngữ khá trừu tượng. Cũng có một ý… Continue reading Chương R – Trí Tuệ Người Xưa- Lobsang Rampa
Chương VI: Tái Sinh – Tôi Tin – Lobsang Rampa
ALGERNON rùng mình một cái rất mạnh trong giấc ngủ. Algernon? Số Năm Mươi Ba? Là ai đi nữa không quan trọng. Anh ta rùng mình trong giấc ngủ. Không, đó không phải là ngủ, đó là cơn ác mộng khủng khiếp nhất mà anh ta từng trải qua trong đời. Anh ta nghĩ tới… Continue reading Chương VI: Tái Sinh – Tôi Tin – Lobsang Rampa
Chương I : Hang động người xưa – Lobsang Rampa
LỜI NÓI ĐẦU Đây là một cuốn sách về huyền môn và về sức mạnh của Con người. Nó là một cuốn sách đơn giản, trong đó không có “ngoại ngữ”, không có tiếng Phạn, không có ngôn ngữ chết. Một người bình thường muốn BIẾT mọi thứ, không muốn phỏng đoán những từ mà… Continue reading Chương I : Hang động người xưa – Lobsang Rampa