Chương VIII – Câu chuyện của Rampa – Tuesday Lobsang Rampa

Chầm chậm, mặt trời lặn xuống dần phía sau dãy núi xa, in bóng những đỉnh núi cao trong ánh sáng rực cuối ngày. Những dòng bọt mong manh từ những ngọn núi cao chót vót bắt gặp ánh sáng đang mờ dần, phản chiếu vô số những sắc màu thay đổi và dao động… Continue reading Chương VIII – Câu chuyện của Rampa – Tuesday Lobsang Rampa

Chương V: Tập Làm Tu Sĩ – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa

Tại tu viện Chakpori, một ngày của chúng tôi bắt đầu từ lúc nửa đêm. Khi tiếng kèn báo đầu canh ba vang dội âm thanh đến những hành lang u tối, chúng tôi còn đang ngái ngủ đã phải thức dậy xếp lại nệm chiếu và dò dẫm tìm cái áo tràng trong bóng tối.… Continue reading Chương V: Tập Làm Tu Sĩ – Con Mắt Thứ Ba – Lobsang Rampa

Chương II: Trùng Khánh – Bác sĩ đến từ Lhasa – Lobsang Rampa

Chúng tôi đi dọc phố, qua các cửa hàng có các cửa sổ thắp sáng rực rỡ, bên trong là những vật liệu và hàng hóa mà trước đây chúng tôi chưa từng nhìn thấy. Một vài thứ đã xem trong ảnh trên các tạp chí đã được đưa đến Lhasa qua dãy Himalaya từ… Continue reading Chương II: Trùng Khánh – Bác sĩ đến từ Lhasa – Lobsang Rampa

Chương N – Trí Tuệ Người Xưa- Lobsang Rampa

NADAS – TIẾNG NÓI VÔ THINH Có nhiều hình thức âm thanh. Âm thanh, trên thực tế, chỉ là một sự rung động, giống như hình ảnh. Cái chúng ta gọi là “âm thanh” là những thứ có thể nghe được bởi tai người, hay chính xác hơn là bằng tai của bất kỳ loài… Continue reading Chương N – Trí Tuệ Người Xưa- Lobsang Rampa

Chương II: Algernon tự tử -Tôi tin – Lobsang Rampa

ALGERNON REGINALD ST. CLAIR DE BONKERS ngã xuống sàn phòng tắm, người sũng nước. Algernon nằm trên sàn, và từ người anh ta phát ra tiếng lọc bọc, rên rỉ. Ở bên ngoài hành lang một cô hầu gái đi ngang qua bỗng dừng lại, và cảm thấy như thể có những ngón tay lạnh… Continue reading Chương II: Algernon tự tử -Tôi tin – Lobsang Rampa

Chương VII – Câu chuyện của Rampa – Lobsang Rampa

Tôi ngủ suốt hai ngày hai đêm, thân thể kiệt sức của tôi lơ lửng giữa hai thế giới. Cuộc đời luôn luôn khắc nghiệt với tôi, luôn khổ sở và bị oan uổng. Nhưng bây giờ tôi ngủ. Thân xác tôi bị bỏ lại phía sau, ở lại Trái đất. Khi tôi bay vọt… Continue reading Chương VII – Câu chuyện của Rampa – Lobsang Rampa