Trong Bài học trước, và thực ra trong suốt Khóa học này, chúng ta đã thấy mình thực sự là hai người trong một, một người là Tiềm Thức còn người kia là Ý Thức. Thực sự là có thể khiến người này làm việc cho người kia thay vì tồn tại như hai thực thể độc lập. Thực thể Tiềm Thức là người lưu giữ toàn bộ trí tuệ, ta có thể nói rằng đó như người trông coi những bản lưu trữ hay thủ thư. Thực thể Tiềm Thức giống như một người chưa bao giờ đi ra ngoài, không làm một việc gì khác ngoài việc cất giữ tri thức và thi hành các công việc thông qua việc đưa những mệnh lệnh cho những người khác.
In the last Lesson, and, indeed, throughout this Course, we have seen how we are really two people in one, one being the sub-conscious and the other being the conscious. It is possible to make one work for the other instead of being as two separate entities almost entirely self-contained and separate. The sub-conscious entity is the storer of all knowledge, one might say the custodian of the records or the head librarian. The sub-conscious entity can be likened to a person who never goes out, never does anything except store knowledge and operate things through giving orders to others.
Ý Thức, mặt khác lại giống như một người chẳng có bộ nhớ, nếu có thì chỉ chút ít và ít được đào tạo. Người này linh hoạt, nhảy nhót, thay đổi từ cái này sang cái khác, và chỉ dùng Tiềm Thức như một phương tiện thu thập thông tin. Thật không may, hay ngược lại, Tiềm Thức thường không dễ truy cập được với tất cả các cách nhận biết. Hầu hết mọi người, ví dụ, không thể nhớ được lúc họ sinh ra, trong khi chúng được lưu trong Tiềm Thức. Thậm chí có thể dùng những cách thích hợp để thôi miên một người nhằm quay về thời gian trước cả khi họ sinh ra. Nhưng dẫu đó là những trải nghiệm rất thú vị, thì nó cũng không phải là cái chúng ta dự định giải quyết lôi thôi ở đây.
The conscious mind, on the other hand, can be likened to a person of no memory or of very little memory, and of very little training. The person is active, jumpy, hopping from one thing to another, and only using the sub-conscious as a means of gaining information. Unfortunately, or otherwise, the sub-conscious normally is not so accessible for all types of knowledge. Most people, for example, cannot remember the time they were born, yet all that is stored in the sub-conscious. It is even possible by suitable means to take a hypnotized person back to the time before they were born, and although it is a most interesting experience it is not one that we intend to deal with at length here.
Chúng tôi sẽ nói với bạn rằng, nếu muốn ta có thể thôi miên một người qua hàng loạt các câu hỏi đáp để dẫn người đó quay về những năm tháng trước đây và đến tận thời gian trước khi sinh. Ta thậm chí có thể dẫn họ về thời gian họ đang lập kế hoạch để tái kiếp xuống Trái Đất!
We will tell you, as a matter of interest, that it is possible to hypnotize a person over a series of interviews and to take that person back through successive years of the life so that we go to the time of birth, and to the time beyond birth. We can even take a person to the time when they were planning to come down to the Earth again!
Nhưng mục tiêu của chúng ta trong Bài Học này là nhằm xem xét làm thế nào để chúng ta tự thôi miên chính mình. Rất nhiều người biết rằng người này có thể thôi miên người kia, nhưng ở trường hợp này chúng ta tự thôi miên chính mình bởi nhiều người có ác cảm với việc đặt bản thân vào cái mà theo nghĩa đen là sự xót thương của người khác. Bởi vì dẫu về mặt lý thuyết những người có trí tuệ cao cả, thuần khiết không thể hãm hại người khác khi đang thôi miên họ, nhưng chúng tôi có thể khẳng định rằng ngoại trừ trong những trường hợp đặc biệt, sự xót thương vẫn nhất định diễn ra.
But our purpose in this Lesson is to see how we may hypnotize ourselves. It is common knowledge that anyone knows that one person can be hypnotized by another, but in this case we want to hypnotize ourselves, for many people have a distinct aversion to placing oneself at what is quite literally the mercy of another person, because, although in theory a pure, high-minded person cannot harm the one who is being hypnotized, we can claim that except in exceptional circumstances certain transference takes place.
Một người bị thôi miên bởi nhà thôi miên rất dễ bị thao túng bởi những mệnh lệnh của họ. Vì thế cá nhân chúng tôi không khuyến nghị việc thôi miên. Chúng tôi thấy rằng trước khi nó có thể hoàn hảo cho việc sử dụng chữa bệnh thì cần bổ sung thêm người bảo vệ. Ví dụ, không nhà thôi miên nào được thực hiện việc thôi miên cho người khác mà không có sự hiện diện của hai nhân viên y tế khác kèm theo. Chúng tôi cũng muốn thấy có luật định cho người thực hành thôi miên, rằng họ cũng phải bị thôi miên để áp đặt những giới hạn kiềm chế bên trong bản thân họ, khiến họ không thể làm gì hại người khác khi thực hành thôi miên. Và chúng tôi cũng muốn những nhà thực hành này phải tự thôi miên mỗi ba năm một lần để có sự bảo vệ cho những bệnh nhân làm mới, nếu không những bệnh nhân này thực sự nằm trong sự thương hại của nhà thôi miên. Mặc dù chúng tôi đồng ý rằng đại đa số các nhà thực hành thôi miên hoàn toàn đáng kính và đạo đức, nhưng thỉnh thoảng người ta vẫn bắt gặp những tín đồ nhơ bẩn trong lĩnh vực này, những kẻ thực sự cực kỳ đen tối.
A person who has been hypnotized by another person is always more susceptible to the hypnotic commands of that person. For that reason we personally do not recommend hypnosis. We feel that before it can be perfected for medical use there should be additional safeguards, for example — no one medical practitioner should be allowed to hypnotize a person, there should always be two medical practitioners present. We would also like to see a law whereby a person who hypnotizes another has himself to be hypnotized and compulsion implanted within him so that he cannot do anything which would harm the person he is going to hypnotize. And we would like the practitioner to undergo hypnosis himself about every three years in order to have that safeguard to the patient renewed, otherwise the patient is truly at the mercy of the practitioner. Although we would agree that the great, great majority of practitioners are entirely honourable and entirely ethical, yet one does come across the occasional black sheep who, in this work, is very very black indeed.
Giờ hãy chúng ta hãy cùng làm quen với việc tự thôi miên. Nếu bạn học Bài Học này nghiêm túc, bạn sẽ thực sự có chìa khóa cho phép mở ra những năng lực và các khả năng không ngờ bên trong mình. Nếu bạn không học nghiêm túc, thì nó sẽ chỉ như những lời nói nhảm và bạn sẽ lãng phí thời gian của mình.
Chúng tôi đề nghị rằng bạn nên về phòng ngủ, kéo rèm để ngăn ánh sáng, nhưng phía trên mắt bạn nên đặt một ngọn đèn nhỏ như kiểu đèn ngủ. Ngăn toàn bộ ánh sáng ngoại trừ ánh sáng từ chiếc đèn đó, chiếc đèn nên được bố trí để mắt bạn ngước thẳng lên nó – cao hơn một chút so với khi nhìn thẳng phía trước.
Now let us get on with this business of hypnotizing oneself. If you study this Lesson properly you will indeed have a key which will enable you to unlock unsuspected powers and abilities within you. If you do not study this properly, then it will just be a meaningless babble of words and you will have wasted your time.
We suggest that you go to your bedroom and pull the curtains to exclude the light, but above your eyes fix a very small light of the night-light type. Extinguish all lights except that one, that light must be so arranged so that your eyes look upwards slightly — slightly higher than a straight ahead look.
Tắt tất cả các ánh sáng khác, chỉ để lại ánh sáng sáng yếu của ngọn đèn neon đỏ, rồi nằm duỗi thẳng càng thoải mái càng tốt trên giường. Trong một số khoảnh khắc nhất định, không làm gì hết ngoại trừ việc thở đều nhất có thể và để những tạp niệm lãng đãng. Sau một hoặc hai phút để tư tưởng lang thang, hãy kéo chính mình lại với nhau và quả quyết rằng bạn đang thư giãn. Nói với chính mình rằng bạn đang thư giãn từng thớ cơ. Hãy nghĩ đến những ngón chân mình, hãy dừng lại ở những ngón chân, bạn sẽ thuận lợi hơn nếu bắt đầu nghĩ từ ngón chân phải. Hãy hình dung toàn bộ cơ thể bạn giống như một thành phố lớn và hình dung ở đó bạn có những công dân tí hon đang nắm giữ mỗi tế bào trong cơ thể. Chính những công dân tí hon này làm nhiệm vụ vận hành gân và cơ, đó là những người chăm sóc tới các nhu cầu của mỗi tế bào, chúng khiến bạn luôn náo nức với cuộc sống. Nhưng bây giờ bạn muốn thư giãn, bạn không muốn tất cả những con người nhỏ bé này loay hoay làm cho bạn mất tập trung vì cứ giật chỗ này hay chỗ kia. Hãy tập trung đầu tiên vào ngón chân phải của bạn, nói với những người nhỏ bé ở ngón chân phải bắt đầu diễu hành, hãy để họ di chuyển từ ngón chân vào bàn chân lên mu bàn chân, diễu hành dọc theo mắt cá chân của bạn. Hãy để họ di chuyển lên bắp chân của bạn dọc lên theo đầu gối.
Turn out all the lights except that little neon-glow lamp, and then stretch out as comfortably as possible upon your bed. For a few moments do nothing except breathe as evenly as you can and just let your thoughts wander. Then, after a minute or two of idle thought-wandering, pull yourself together and decide quite firmly that you are going to relax. Tell yourself that you are going to relax every muscle in your body. Think of your toes, dwell upon your toes, it is more convenient to dwell upon the right toe first. Imagine that the whole of your body is a great city, imagine that you have little people occupying every cell of your body. It is these little people who work your muscles and your tendons, and who attend to the needs of the cells, that make you tingle with life. But now you want to relax, you do not want all these little people bumbling about distracting you with a twitch here or a twitch there. Concentrate first on your right toes, tell the little people in the right toes to start marching, let them march out of your toes into your foot, up to your instep, along to your ankle. Let them move up the calf of your leg along to the knee.
Phía sau họ, ngón chân phải của bạn sẽ mềm đi, vô hồn, hoàn toàn thư giãn vì không có ai và không có gì để gây cảm giác nữa, tất cả những công dân tí hon này đang diễu hành, diễu hành trên chân bạn. Bắp chân phải của bạn bây giờ khá thoải mái, không còn cảm giác gì nơi đó; Chân phải của bạn, trên thực tế, khá nặng nề, vô hồn, tê liệt, không có cảm giác và khá thoải mái. Di chuyển tiếp những người tí hon này đến tận mắt phải của bạn và đảm bảo rằng các cảnh sát làm nhiệm vụ ở đó đặt các rào chắn trên đường để không ai có thể quay trở lại. Khi đó, từ ngón chân đến đùi chân phải của bạn hoàn toàn, hoàn toàn thư giãn. Đợi một lát, phải đảm bảo chắc chắn như vậy rồi hẵng chuyển sang chân trái. Hãy tưởng tượng rằng, nếu bạn thích, đó có thể là một tiếng còi nhà máy thổi lên và tất cả những con người tí hon đang nhanh chóng rời khỏi chỗ làm, rời bỏ các máy móc của họ và trở về nhà để nghỉ ngơi. Hãy tưởng tượng rằng họ đang có một bữa tối ngon lành chờ sẵn. Hãy hối thúc họ ra khỏi các ngón chân của bạn, hãy thúc họ đi lên mu bàn chân, lên mắt cá chân, dọc theo bắp chân lên đầu gối. Hãy để lại phía sau họ chính là ngón chân trái, bàn chân và cẳng dưới đang hoàn toàn thư giãn, cảm giác nặng chịch hoàn toàn như thể chúng không còn thuộc về bạn nữa.
Behind them the toes of your right foot will be limp, lifeless, completely relaxed because there is no one and nothing there to cause feeling, all these little people are marching away, marching up your leg. Your right calf is now quite relaxed, there is no feeling in it; your right leg, in fact, is quite heavy, lifeless, numb, without feeling and so quite relaxed. March the little people all the way up to your right eye and make sure that the policemen on duty there put barriers across the road so that none may slip back. Your right leg, then, from toes to thigh is completely, utterly relaxed. Wait a moment, make sure that it is so, then move to the left leg. Imagine, if you like, that a factory whistle has blown and all the little people are hurrying away from work, leaving their machines, and going home to their leisure. Imagine that they have a good cooked supper ready. Hurry them away from the toes of your left leg, hurry them along up the instep, up the ankle, along the calf into the knee. Behind them the left toes and foot and lower leg will be completely relaxed, completely heavy, as if not belonging to you any more.
Hãy khiến những người đó di chuyển tiếp, hãy đưa họ lên khỏi đầu gối, lên đùi của bạn. Giờ như đã làm ở chân phải trước đó, với chân trái bạn cũng yêu cầu viên cảnh sát tưởng tượng của bạn đặt những rào cản để không ai có thể trượt trở lại.
Get those people moving, get them up beyond your knee, get them up the thigh. Now, as before in the case of the right leg in the left leg make your imaginary policemen put barriers so that no one may slip back.
Chân trái của bạn đã hoàn toàn thư giãn chưa? Hãy chắc chắn điều đó. Nếu vẫn chưa hoàn toàn thư giãn, hãy ra lệnh cho những công dân tí hon đi ra lần nữa, và bạn được bỏ lại với đôi chân như một nhà máy trống rỗng khi tan ca, thậm chí không có bóng dáng người bảo trì nào ở đó làm xáo trộn hoặc gây ồn. Chân bạn được thư giãn. Bây giờ hãy làm tương tự với bàn tay và cánh tay phải, rồi bàn tay và cánh tay trái của bạn. Hãy chuyển tất cả các công nhân đi ra, yêu cầu họ đi ra – hãy làm họ di chuyển, hãy khiến họ ra đi như đàn cừu vội vàng chạy khi bị con chó chăn cừu thực sự tốt lùa đi. Mục đích của bạn là để đưa những công dân tí hon này ra khỏi ngón tay của bạn, tránh xa lòng bàn tay, ra khỏi cổ tay, lên cẳng tay, qua khuỷu tay – khiến họ di chuyển, dẹp sạch họ nếu bạn muốn thư giãn. Bởi nếu bạn có thể thư giãn, bạn không còn bị phiền nhiễu khỏi tất cả sự xao nhãng, thoát khỏi những tiếng vo ve, tích tắc hay lách cách, bạn có thể mở khóa Tiềm Thức của chính mình để rồi bạn có thể là người sở hữu những sức mạnh và trí tuệ thường không được trao cho Con Người. Bạn phải làm phần việc của mình, phải đưa những người nhỏ bé đó ra khỏi tay chân, khiến họ di chuyển, hãy đưa họ ra khỏi cơ thể của bạn.
Is your left leg completely relaxed? Make sure. If it is not completely relaxed, order the little people out of the way again so that you are left with the two legs as an empty factory with everyone gone home, with not even maintenance men left there to cause disturbance or noise. Your legs are relaxed. Now do the same with your right hand and arm, and your left hand and arm. Send all the workers away, send them off — get them moving, get them moving like a flock of sheep gets moving in a hurry when a really good sheepdog gets after them. Your purpose is to drive these little people away from your fingers, away from the palm of your hand, away from your wrist, up your forearm, past the elbow — get them moving, clear them out, you want to relax because if you can relax and remain free from all distractions, remain free from all internal buzzes and ticks and clicks, you can unlock your sub-conscious and then you can be the possessor of powers and knowledge not normally given to Man. You have to play your part, you have to get those little people out of your limbs, get them moving, get them away from your body.
Khi cánh tay và đôi chân đã hoàn toàn trống rỗng, hoàn toàn thư giãn, được bỏ lại như một khu nhà trống khi mọi người đã rời đi đến trận đấu thử nghiệm địa phương, hãy làm tương tự như vậy với cơ thể của bạn. Hông, lưng, bụng, ngực – mọi chỗ. Những người tí hon này, họ là một mối phiền toái cho bạn. Cứ cho là họ cần thiết để giữ cuộc sống bên trong bạn, nhưng nhân dịp này bạn muốn họ đi để nghỉ ngơi thật xa khỏi bạn. Chà, hãy thúc họ ra, hãy di chuyển họ dọc theo Sợi Chỉ Bạc, hãy đưa họ ra khỏi cơ thể. Hãy để bản thân bạn giải phóng hoàn toàn khỏi sự ảnh hưởng khó chịu của họ, khi đó bạn sẽ thực sự thoải mái và bạn sẽ nhận biết một sự yên tĩnh tuyệt vời bên trong bạn hơn bất kỳ thứ nào bạn có thể tưởng tượng trước đây.
Having got your arms and your legs completely, utterly relaxed, and left like an empty housing estate when everyone has gone off to the local test match, do the same with your body. Your hips, your back, your stomach, your chest — everything. These little people, they are a nuisance to you. Granted they are necessary to keep life within you, but on this occasion you want them to take a holiday away from you. Well, move them off, march them up along the Silver Cord, get them away from your body, get yourself free from their irritating influence, then you will be completely and utterly relaxed, and you will know greater ease within you than you have ever thought possible.
Khi tất cả những con người nhỏ bé đã đi chen chúc trên Sợi Chỉ Bạc, cơ thể bạn trống rỗng – không còn người nào – hãy đảm bảo rằng bạn có những người canh phòng ở cuối Sợi Chỉ Bạc để không ai trong số những người nhỏ bé này có thể quay trở lại và gây xáo trộn.
Hãy hít một hơi thật sâu để chắc chắn rằng đó là một hơi thở chậm, sâu và đầy thỏa mãn. Hãy giữ nó trong vài giây sau đó giữ thở ra từ từ khoảng chừng vài giây. Không nên căng thẳng khi làm việc này, nên làm nhẹ nhàng, thoải mái, và thật tự nhiên.
With all the little people crowded onto your Silver Cord, and with your body empty — drained of little people — make sure that you have guardians at the end of the Silver Cord so that none of these little people may slip back and cause a disturbance.
Take a deep breath, make sure it is a slow, deep, satisfying breath. Hold it for a few seconds, and then release it slowly taking a few more seconds about it. There should be no strain in this, it should be easy, it should be comfortable, and natural.
Hãy làm lại lần nữa. Hít một hơi thật sâu, thở sâu, chậm và đầy thỏa mãn. Giữ nó trong vài giây và bạn sẽ nghe thấy trái tim mình đập mạnh “bùm, bùm, bùm” vào trong tai. Rồi thở ra – giải phóng hơi thở đó thật chậm, từ từ, thật từ từ. Hãy nói với bản thân rằng cơ thể bạn đã hoàn toàn thư giãn, rằng bạn cảm thấy nó nhũn ra và thoải mái. Hãy nói với bản thân rằng mọi cơ bắp trong bạn đang trở nên thư giãn, cơ cổ của bạn bị chùng xuống, không có sự căng thẳng nào trong bạn cả, chỉ có sự nhẹ nhàng, thoải mái và thư giãn trong bạn.
Đầu bạn trở nên nặng chịch. Các cơ mặt của bạn không còn làm phiền bạn nữa, không còn căng thẳng, bạn đang được thư giãn và thoải mái.
Do it again. Take a deep breath, a deep, slow, satisfying breath. Hold it for a few seconds and you will hear your heart going “bump, bump, bump” inside your ears. Then release it — release that breath slowly, slowly, slowly. Tell yourself that your body is completely relaxed, that you feel pleasantly limp and at ease. Tell yourself that every muscle within you is becoming relaxed, your neck muscles are slack, there is no tension within you, there is only ease, comfort and relaxation within you.
Your head is becoming heavy. The muscles in your face trouble you no longer, there is no tension, you are relaxed and comfortable.
Yên lặng ngắm nghía từ ngón chân, đầu gối đến hông của bạn. Hãy tự nói với mình rằng thật dễ chịu khi được thư giãn, không còn căng thẳng, để cảm nhận rằng không còn gì kéo hoặc co giật trong bạn nữa. Lên cao hơn chút, cảm thấy rằng không còn căng thẳng trong cơ thể của bạn ở bất cứ đâu, không có căng thẳng ở tay, trong ngực, hay trong đầu bạn. Bạn đang yên tĩnh nghỉ ngơi một cách hoàn toàn thoải mái và mọi bộ phận, mọi cơ bắp, mọi dây thần kinh, mọi mô trong cơ thể đều được thoải mái và hoàn toàn thư giãn.
Idly contemplate your toes, your knees and your hips. Tell yourself how pleasant it is to feel so relaxed, to feel that there is no tension, to feel that there is nothing pulling or twitching within you. Go higher, feel that there is no tension within your body anywhere, no tension within your arms, within your chest, nor within your head. You are calmly resting fully at ease, and every, every part, every muscle and every nerve, every tissue within your body is completely and utterly relaxed.
Bạn phải chắc chắn rằng mình hoàn toàn thoải mái và thư giãn trước khi đi vào bất kỳ bước tiếp theo nào để tự thôi miên, bởi vì đây mới là lần đầu tiên hoặc lần thứ hai nên nó sẽ gây cho bạn vài ảo ảnh của sự quấy rối. Sau khi bạn đã thực hiện nó vài lần thì dường như tự nhiên, nó sẽ dễ dàng đến mức bạn sẽ tự hỏi tại sao mình chưa bao giờ làm điều đó trước đây. Thế nên, hãy đặc biệt cẩn trọng cho lần đầu tiên hoặc lần thứ hai, hãy đi vào việc tự thôi miên thật chậm, không cần phải vội vàng, bạn đã sống cả đời đến giờ mà không có nó, vì vậy thêm vài giờ nữa sẽ không thành vấn đề. Hãy thoải mái, đừng căng thẳng, đừng quá cố gắng, vì nếu bạn cố quá sức, bạn sẽ dễ dàng nghi ngờ hay do dự và làm mệt mỏi cơ bắp để đi vào.
You must be sure that you are completely and utterly relaxed before doing anything further in the matter of self-hypnosis, because it is only the first or second time which will cause you any shadow of trouble. After you have done it once or twice it will appear to be so natural, so easy, that you will wonder why you have never done it before. Take particular care this first or second time, go slowly at it, there is no need to rush, you have lived all your life so far without it so a few more hours will not matter. Take it easy, do not strain, do not try too hard, for if you try too hard you will make it easy for doubts and hesitations and muscular fatigue to set in.
Nếu thấy bất kỳ bộ phận nào của cơ thể bạn chưa được thư giãn thì hãy dành sự quan tâm đặc biệt cho nó. Hãy tưởng tượng rằng bạn có một số công nhân đặc biệt rất có lương tâm đang làm việc trong bộ phận đó của cơ thể, và họ muốn hoàn thành những công việc nhất định của mình trước khi rời đi vào cuối ngày. Chà – hãy bảo họ đi đi, không có công việc nào quan trọng bằng việc mà bạn đang làm bây giờ. Điều cần thiết là bạn hãy thư giãn vì lợi ích của bản thân và vì lợi ích của những “công nhân tí hon” của mình.
If you find that any particular part of your body is not relaxed, then devote special attention to it. Imagine that you have some particularly conscientious workers in that part of the body, and they want to finish some specific job on hand before leaving at the end of the day. Well — send them off, no job is so important as this upon which you are now engaged. It is essential that you relax for the good of yourself and for the good of your “workers.”
Bây giờ, nếu bạn khá chắc chắn rằng tất cả các bộ phận trên cơ thể đều đã thư giãn, hãy ngước mắt lên để có thể nhìn thấy ánh đèn ngủ neon nhỏ bé đang lóe lên đâu đó ngay trên đầu. Ngước mắt lên để có một chút căng thẳng trên mắt và mí mắt khi bạn nhìn vào ánh sáng. Bây giờ hãy tiếp tục nhìn vào ánh sáng đêm đó, ánh sáng đỏ nhẹ, dễ chịu của nó sẽ khiến bạn thấy buồn ngủ. Hãy nói với bản thân rằng bạn muốn nhắm mắt lại khi bạn đếm đến mười, và bắt đầu đếm – “Một – Hai – Ba – Mắt tôi đang trở nên mệt mỏi – Bốn – Vâng, tôi đang trở nên buồn ngủ – Năm – Tôi khó có thể giữ được đôi mắt của mình mở” – và cứ như vậy cho đến khi đếm đến Chín; “Chín – Mắt tôi đã nhắm chặt lại – Mười – Mắt tôi sẽ không mở nữa, chúng nhắm chặt rồi.”
Now, if you are quite sure that you are relaxed in all parts of your body, raise your eyes so that you can see that little neon nightlight flickering away somewhere just above your head. Raise your eyes so that there is a slight strain on the eyes and on the eyelids as you gaze at the light. Now keep looking at that nightlight, its nice, pleasant little reddish glow, it should make you feel drowsy. Tell yourself that you want to get your eyelids to close when you have counted ten, so count — ”One — Two — Three — My eyes are becoming tired — Four — Yes, I am becoming drowsy — Five — I can hardly keep my eyes open — ” and so on until you get to nine; “Nine — My eyes are closing tightly — Ten — My eyes will stay open no longer, they are shut.”
Điểm mấu chốt ở đây là bạn muốn thiết lập một phản xạ có điều kiện nhất định, để trong các phiên thôi miên tự động tương lai, bạn sẽ không gặp khó khăn gì, bạn sẽ không mất thời gian cho việc thư giãn này, tất cả những gì bạn phải làm là đếm và sau đó đi vào trạng thái thôi miên. Và đó là mục tiêu mà bây giờ bạn phải tìm cách đạt được.
The point of this is that you want to set up a definite conditioned reflex so that in future auto-hypnotic sessions you will have no difficulty at all, you will not have to waste time with all this relaxing, all you will have to do is to count, and then you will go off to sleep into the hypnotic state, and that is the aim for which you must now seek to attain.
Bây giờ một số người có thể còn chút nghi ngờ và đôi mắt của họ sẽ không nhắm lại khi lần đầu tiên đếm đến mười. Không cần phải lo lắng về điều này, bởi vì nếu đôi mắt không tự nguyện nhắm lại thì hãy chủ động nhắm lại như thể bạn đang ở trạng thái thôi miên thực sự. Nếu bạn cố tình làm điều này tức là chủ động đặt nền móng cho phản xạ có điều kiện đó và điều này thì khá cần thiết.
Now certain people may have a few doubts, and their eyes will not close the first time at the count of ten. There is no need to worry about this because, if your eyes will not close willingly, then close them deliberately as though you were in fact in the hypnotic state. If you do this deliberately you will be laying a foundation for that conditioned reflex, and that is a thing which is quite essential.
Một lần nữa – bạn có thể muốn nói vài thứ tương tự vậy, từ ngữ thực tế không quan trọng, cách nói dưới đây chỉ là để cung cấp cho bạn một số ý tưởng, từ đó bạn có thể tự tạo ra cách thức của riêng mình: –
Again — you want to say something like this, the actual words do not matter, this is just to give you some idea with which you can make your own formula: —
“Khi tôi đếm đến mười, mí mắt của tôi sẽ trở nên rất, rất nặng, và mắt tôi muốn sập xuống. Khi tôi đếm đến mười, tôi sẽ phải nhắm mắt lại và không có gì có thể khiến chúng mở ra. Ngay khi nhắm mắt, tôi sẽ rơi vào trạng thái tự thôi miên hoàn toàn. Tôi sẽ hoàn toàn tỉnh táo, tôi sẽ nghe và biết mọi thứ xảy ra, và tôi sẽ có thể ra lệnh cho Tiềm Thức của tôi theo ý tôi muốn.”
“When I have counted up to ten my eyelids will become very, very heavy and my eyes will become tired. I will have to close my eyes, and nothing will keep them open after I have reached the count of ten. The moment I do let my eyes close I shall fall into a state of complete self-hypnosis. I shall be fully conscious, and I shall hear and know everything that happens, and I shall be able to order my sub-conscious mind as I want to.”
Rồi bạn đếm như chúng tôi đã hướng dẫn ở trên: “Một – Hai – Mí mắt của tôi trở nên rất nặng, đôi mắt tôi trở nên mỏi quá – Ba – Tôi thấy thật khó để mở mắt ra – Chín – Tôi không thể mở mắt – Mười – Mắt tôi đã nhắm nghiền và tôi đang ở trong trạng thái tự thôi miên.”
Then you count as we told you before “One — Two — My eyelids are becoming very heavy, my eyes are becoming tired — Three — I have difficulty in keeping my eyes open — Nine — I cannot keep my eyes open — Ten — My eyes are closed and I am in a self hypnotic state.”
Có lẽ là chúng ta nên kết thúc Bài Học này ở đây vì đây là một bài quan trọng. Chúng tôi muốn dừng ở đây để bạn có thêm nhiều thời gian thực hành. Nếu chúng tôi hướng dẫn thêm trong bài này, bạn có thể phải đọc quá nhiều cùng một lúc nhưng lại tiếp thu được quá ít. Vì vậy – bạn sẽ học đi học lại bài này lại nhiều lần nhé? Chúng tôi lặp lại một cách chắc chắn rằng nếu bạn học, nếu bạn ngấm được và thực hành nó, bạn sẽ có những kết quả thực sự tuyệt vời.
We feel that we should end this Lesson here because it is such an important Lesson. We want to end it here so that you may have ample time in which to practice. If we gave more in this Lesson you might be inclined to read too much at one time, and to take in too little at one time. So — will you study this again and again? We assure you repeatedly that if you will study, if you will assimilate this and practice this, you will have truly wonderful results.
Người dịch: Từ Ngọc Thành
Biên tập: VMC