Chương O – Trí Tuệ Người Xưa – Lobsang Rampa

OBSERVANCES – GIỚI ĐIỀU

Tất cả các tôn giáo đều có những giới điều nhất định mà tín đồ phải tuân theo. Chúng tạo nên tính Kỷ luật, vì nếu không có tính kỷ luật thì sẽ không có những con người hiểu biết và có kiểm soát.

Một số người gọi những giới điều này là “Các chặng”, được biết đến trong “Các Chặng Đàng Thánh Giá”[1] của Thiên Chúa Giáo. Những hội nhóm khác nhau cũng được biết là có những điều luật khác nhau. Trường phái huyền bí có năm giới điều cơ bản, hoặc có thể nói là năm quy định cơ bản mà một người phải tuân theo.

Một người phải có cơ thể trong sạch và tâm trí trong sạch. Một người phải tìm hiểu cơ thể mình thì mới có thể thanh lọc được tâm trí. Nếu bạn đang đi sâu vào các khía cạnh huyền bí thì sức khoẻ rất quan trọng khi phải áp dụng những nguyên tắc khác nhau. Tuy nhiên với một người bình thường, sức khoẻ tốt là cần thiết, khi đó tâm trí mới có thể chống lại những năng lượng xấu từ một người có tâm không trong sáng.

Như tôi đã nói ở trên, một người cần có sức khoẻ, nếu anh ta đang đi sâu vào những vấn đề huyền bí, trong đó những nguyên tắc khác nhau được áp dụng. Bạn sẽ muốn biết tại sao những nguyên tắc khác nhau lại được áp dụng.

Một người trung bình với sức khỏe trung bình rơi vào dải rung động trung bình, và những rung động trung bình này thường làm cho người ta không thể nắm bắt được một vài “biên độ” cao hơn, nhưng nếu, người đó đang mang bệnh thì rung động cá nhân có thể được đẩy lên cao, vì thế người này bắt đầu ở mức rung động cao hơn trung bình và tiến tới một mức rung động cao hơn nữa so với trung bình.

Bạn có thể thấy điều tương tự ở một con chó; nó nghe được những âm cao hơn so với con người, như được thấy ở còi “siêu âm” huấn luyện chó. Nhưng, con người lại có thể nghe được những âm trầm hơn mà chó không thể. Trong một số trường hợp nhất định, và chỉ ở những người thực sự tận tâm, một căn bệnh lại là một lợi thế vì nó có thể làm cho họ tương tác với tần số cao hơn với các nhận biết giác quan và ngoại cảm đặc biệt. Những người khác, tức là tất cả mọi người, trừ những người có hiểu biết rõ ràng – rất rõ ràng – về số mệnh của họ, đều cần nuôi dưỡng một tâm trí trong sạch và một cơ thể trong sạch.

Bằng cách làm theo những nguyên tắc đúng đắn, hay, quay trở lại với từ khóa của chúng ta, bằng cách duy trì những giới điều đúng đắn và tâm trí thuần khiết, một người có thể đạt được hình thức cao nhất của hạnh phúc trên Trái Đất, và như vậy, người đó có thể đạt được những bước tiến lớn lao trong việc nâng cao sự phát triển tâm linh cho những kiếp sau này.

Sau khi chúng ta đã có được một tâm trí trong sạch và một cơ thể trong sạch. Giới điều thứ ba hướng tới việc loại bỏ những tạp chất trong cơ thể và tạp niệm trong tâm trí, và tới việc nuôi dưỡng những tri thức trong sáng hơn và thuần khiết hơn, có nghĩa là người đó sẽ tinh tấn trên con đường tâm linh và thoát khỏi các ham muốn.

Giới luật thứ tư thúc đẩy một người kết nối với những người có năng lực cao hơn với khuôn mẫu tâm linh mạnh mẽ hơn so với những gì bản thân họ đang có. Càng kết nối với những người “tốt hơn”, thì càng có nhiều cơ hội để một vài đức tính tốt của họ lây lan sang chúng ta. Giới luật thứ tư nói rằng chúng ta nên nỗ lực không ngừng để kết nối với những người có thể làm gương cho chúng ta và dẫn dắt chúng ta trên con đường phát triển tâm linh và sự thuần khiết.

Giới luật thứ năm nói rằng chúng ta nên phát triển sức mạnh quán niệm. Chúng ta không nên vội vã một cách mù quáng và đưa ra những quyết định nhanh chóng thiếu căn cứ. Một người nên suy nghĩ về một sự việc, nghiền ngẫm vấn đề đó, khi ấy ta sẽ cảm thấy hài lòng vì biết rằng quyết định của ta chỉ được đưa ra sau khi đã thận trọng đánh giá tất cả các thông tin mà ta có.

All religions have certain things which adherents to that religion must do or follow. They are the Disciplines, for without discipline it is not possible to have a controlled, sensible being.

Some call these Observances “Stations”, as witness “Stations of the Cross” in the Christian belief. As witness, also, various forms of procedure in different societies. In occult matters there are five basic observances, or, if you prefer, one can say that there are five basic disciplines which one must follow.

One must have a clean body and a clean mind. One must study one’s own body in order that one may get purity of mind. Health is necessary unless one is going in for really occult matters when different rules apply. But to the average person sound health is necessary in order that the mind shall be able to resist the auric emanations of another person who possibly is not so pure minded.

I stated above that one needs health unless one is going in for really deep occult matters when different rules apply. You may be interested to know why different rules apply.

The average person in average health falls between a range of average vibrations, and those average vibrations make the person usually unable to reach a few “octaves” higher, but if a person has some illness then the personal vibrations may be heightened so that one starts at a higher vibration than average, and goes to a much higher vibration than average.

You get the same thing in the case of a dog; a dog can hear higher sounds than a human can, as witness the “silent” dog whistle. But a human can hear lower sounds than the dog can. In certain cases, then, and only in very dedicated people, an illness is an advantage in that it makes a person respond to a higher frequency of sensory and parasensory impressions. For all others, that is, for all except those who have definite – very definite – knowledge of their destiny, people should cultivate a clean mind in a clean body!

By following the right disciplines, or, to get back to our key word, by obtaining the right observances and purity of mind, one can obtain the highest form of pleasure available on the Earth, and one can thus make great progress towards increasing one’s spiritual stature for other incarnations.

We have, then, a clean mind and a clean body. The third of the Observances leads to the elimination of impurities from the body and from the mind, and the cultivation of purer and cleaner attainments, that is, one progresses along the path of spirituality and breaks away from lusts.

The fourth of the Observances exhorts one to associate with those of better abilities and stronger spiritual patterns than one’s own. The more one associates with one’s “betters”, the more opportunity there is of some of the “goodness” rubbing off on to us. The fourth Observance is that we should constantly strive to associate with those who can set us an example, and lead us along the path of purity and spiritual development.

The fifth Observance is that we should develop the power of contemplation. We should not rush blindly and come to instant, ill-informed decisions. One should think about a thing, contemplate the matter, and then there is the satisfaction of knowing that our decision is made only after careful assessment of all facts in our possession.

OBSTACLES – TRỞ NGẠI

Sau khi đã xem xét các Giới điều và ý nghĩa của chúng, cũng như cách chúng có thể giúp đỡ ta, một người phải xem xét các trở ngại trên con đường phát triển tiếp theo. Vậy, những trở ngại này là gì?

Người ta bị buộc phải đối mặt với vấn đề. Dường như không có giải pháp tức thì nào cho vấn đề đó cả, hay đúng hơn là không có giải pháp nào dễ dàng và dễ chấp nhận với “nạn nhân”. Một người bất chợt đối mặt với sự lựa chọn, mà trong đó cả hai phương án đều hoặc là không dễ chịu, hoặc là rất đáng ghét hoặc vất vả, hoặc “mất mặt”, thường thì nó nảy sinh ra một dạng bệnh tự phát nào đó khiến người ấy có thể nói “Ồ, Tôi không thể làm được việc đó, tôi bị bệnh”. Người chứng kiến có thể nói “Ồ, thật tội nghiệp quá, không thể đòi hỏi anh ấy làm tốt hơn vì anh ấy bị bệnh mà”. Vì thế, trở ngại lớn chính là cảm giác tự ti, cảm giác lười biếng, và thế là căn bệnh tự phát được hình thành nhằm đưa ra cái cớ biện hộ không những chẳng có ích gì trong thế giới này mà còn hoàn toàn vô nghĩa trong thế giới lớn ngoài kia.

Một trở ngại khác khác là sự chán nản, sự thờ ơ tinh thần, hay thường thấy hơn là sự lười biếng tinh thần. Con người thường chọn con đường ít trở ngại nhất, họ thiếu khả năng nhìn trực diện vào chính bản thân, để thấy rằng họ thực sự chỉ là những kẻ ngốc nhỏ bé. Nếu con người đối diện với sự thật và thấy được những mặt tốt trong một tình huống xấu thì tình huống xấu sẽ sớm trở nên tốt đẹp hơn.

Một trở ngại vô cùng lớn là tính nói nhiều. Đầy rẫy những người nói quá nhiều, quá thường xuyên trong khi biết quá ít. Nói nhiều là dấu hiệu của một bộ óc rỗng tuếch. Người đó nhận thông tin qua đôi tai, và ngay lập tức trút ra cái miệng không bao giờ đóng, mà không cho nó bất kỳ cơ hội nào để thâm nhập vào các tế bào ghi nhớ của não bộ. Con người nói quá nhiều bởi họ thực sự kém cỏi (không chỉ là cảm thấy kém cỏi). Họ nói nhiều để nâng cao tầm quan trọng của bản thân, họ nói thao thao bất tuyệt về những chủ đề tầm thường nhất bằng chỉ một giọng đơn điệu và theo cách thiếu căn cứ. Họ nghĩ rằng họ có thể qua mắt người nghe và làm cho người nghe tin rằng họ uyên bác. Thay vào đó, người nghe chỉ nghĩ rằng “Thật là một kẻ ngốc khờ dại và buồn tẻ!” Con người cần tiết chế ham muốn được nói bởi vì tính hay nói chỉ khiến người ta nhầm tưởng về tầm quan trọng của bản thân.

Tất cả những điều này là trở ngại, trở ngại cho sự phát triển, trở ngại làm chệch hướng người ta trên con đường tiến bộ tâm linh. Chúng ta phải luôn luôn giữ trong đầu hiểu biết rằng trên Trái đất này ta là những du khách ở một bến đỗ bên đường, trong một đất nước xa xôi, ta chỉ đang chờ để đi đâu đó, và ta càng tự tạo khó khăn thì càng thấy mình ở xa hơn. Điều này, trên thực tế, khá giống trò chơi rắn và thang; bạn đang di chuyển thì nhận ra vị trí của mình ở đầu con rắn, và thế là bạn phải lùi lại xa hơn so với khi bạn bắt đầu, nhưng nếu chơi đúng và bạn đến được một cái thang thì sẽ bất ngờ được thăng cấp.

After one has considered the Observances and what they mean, and how they can help one, one has to take a look at the obstacles which are in the way of continued development. So, what are these obstacles ?

People are faced with a problem. There seems to be no immediate solution to the problem, no solution, that is, which is easy and acceptable to the “victim”. The person who is suddenly faced with a choice, both paths of which are unpleasant, or distasteful, or entail hard work, or “loss of face’, usually comes up with some form of self-induced illness which makes it possible for him to say, “Oh, I cannot do that, I am ill!” Or an onlooker can say, “Oh, poor little so-and-so, he cannot be expected to do better for he is ill!” A major obstacle, then, is one’s feeling of inferiority, one’s feeling of laziness, and so a self-induced illness is formed which provides an excuse which is not much good on this world, but which is quite valueless on the world beyond.

Another obstacle is dullness, mental lethargy, or, more usually, mental laziness. People take the line of least resistance, they lack the ability to look themselves straight in the face and see what a scruffy little moron they really are. If people would only face up to the truth and make the best of a bad job, the bad job would soon become a better job.

A very big obstacle is excessive talkativeness. Too many people talk too much too often while knowing too little. Talkativeness is a sign of an empty brain. A person receives certain information through the ears, and immediately it pours out of the ever-open mouth without having any opportunity of lodging in the memory cells of the brain. People talk too much because they are (and not merely feel!) inferior. They talk to boost up their own sense of importance, they drone on and on endlessly about the most mundane subjects in a singularly monotonous tone and in a singularly uninformed way. They think they delude the listener and make the listener feel that the speaker is erudite. Instead, the listener usually thinks, “What a boring moronic idiot!” It is necessary to curb one’s desire to talk because talkativeness merely gives one an entirely false idea of one’s own importance.

All these things are obstacles, obstacles to development, obstacles which divert one from the path of spiritual progress. We must at all times keep before us the knowledge that upon this Earth we are like passengers at some wayside station in the far, far country, we are waiting to get somewhere, and the more we add difficulties the farther back we find ourselves. It is, in fact, something like a game of snakes and ladders; you move along and you find your counter lands on the head of a snake, and then you get back a lot farther than when you started, but if you play right you go up a ladder and you get sudden promotion!

OCCULTISM – TRƯỜNG PHÁI HUYỀN BÍ

Điều này liên quan tới sự hiểu biết về những vấn đề vượt ngoài những cảm giác thế tục thông thường của cơ thể. Trên trái đất này, chúng ta bị giới hạn bởi những giác quan nhất định. Ta có thể chạm vào một thứ và biết nó ở đó, biết nó nóng hay lạnh, nó cho ta cảm giác thú vị hay đau đớn. Đó là kiến thức trần tục, trong khi kiến thức huyền bí liên quan tới hiểu biết về những thứ không thể được biết thông qua những năng lượng trần tục thông thường của thế giới. Tức là, khi bạn ở trong thân xác, bạn không thể chạm vào nó, bạn chỉ có thể nhận biết được nó, và khi bạn nhận biết về nó, bạn có thể có nó.

This is concerned with the knowledge of things which are beyond the ordinary mundane senses of the body. Upon this Earth we are confined to certain senses. We can touch a thing and know it is there, we can know if it is hot or cold, or if it gives us pleasure or pain. That is mundane knowledge, but occult knowledge is concerned with the knowing of things which cannot be known by the ordinary mundane powers of the world. That is, while in the flesh you cannot touch it, you can only be aware of it, and when one can be so aware of it one can have.

OCCULT POWERS – SỨC MẠNH HUYỀN BÍ

Sức mạnh huyền bí đến với chúng ta sau rất nhiều rất nhiều năm rèn luyện, và sau rất nhiều rất nhiều kiếp trải nghiệm.

Ở phương Đông, số 8 là một con số thiêng liêng, con số được cho là mang đến nhiều sức mạnh ‘mầu nhiệm’ khác nhau. Trong thế giới huyền bí có tám mốc thành tựu, nhưng một người không thể có sức mạnh huyền bí nếu ngay từ đầu người đó không gạt bỏ hết mọi suy nghĩ về việc chi phối người khác. Ví dụ, những bài quảng cáo nói rằng, “Chi phối người khác bằng thuật thôi miên” đang gây tai hại lớn cho thế giới nói chung, chúng đang kích động người ta làm những việc xấu. Bạn chỉ có thể tập luyện các sức mạnh huyền bí khi bạn thực sự chắc chắn rằng mình sẽ không sử dụng sức mạnh đó vào mục đích sai lầm.

Những nhà thông thái không bao giờ khuyên học trò của mình cố gắng đạt cả 8 mốc thành tựu; thay vào đó người ta nên tăng tốc từ từ và tiến theo từng giai đoạn phù hợp.

Tốt hơn hết, hãy cố gắng trau dồi những khả năng có ích trên cảnh giới trần thế trước khi bước vào các sức mạnh huyền bí, bởi nếu một người phát triển sức mạnh huyền bí trước khi họ đủ sự thuần khiết để kiểm soát chúng, chúng sẽ kiểm soát ngược lại người đã phát triển chúng, và điều đó có thể là một nguồn cơn của sự khổ đau lớn lao.

In the East the number 8 is a sacred number, a number which is supposed to confer various “magical” powers. In the world of occultism there are eight standard accomplishments, but one cannot have occult powers unless one first sets aside all thoughts of domination over others. For example, the advertisements that say, “Dominate others with hypnotism”, are doing a great disservice to the world as a whole, they are inciting one to evil deeds. You can only go in for occult powers when you are quite certain that you are not going to use those powers for wrong purposes.

The higher Adepts never advise students to try to do all the eight occult accomplishments; instead one should make haste slowly and progress by comfortable stages.

It is better to try to cultivate good ability on the mundane plane before going in for occult powers, because if one develops occult powers before one is pure enough to control them, they will control the person who develops them, and that can be a source of much grief!

OJAS – NĂNG LƯỢNG OJAS

Đây là dạng năng lượng cao nhất trong cơ thể con người. Hào quang của nó ban đầu là một ánh sáng màu xanh đục, nhưng khi độ thuần khiết tăng thì màu xanh này chuyển sang một màu xanh nhạt hơn, sau đó là màu bạc, sau cùng là một màu vàng toả chiếu.

Đối với những người thuần khiết, Ojas được lưu trữ trong não, ở đó nó kích thích sự tiến bộ của họ trong lĩnh vực tâm linh và trí tuệ mà thông thường vượt xa những người khác. Khi bạn gặp một người thuộc nhóm này, bạn có thể thấy hào quang màu vàng hoặc quầng sáng bao quanh đầu họ.

This is the highest form of energy in the human body. It shows in the aura first as a dull blue light, but as the purity increases the blue turns to a lighter blue, then to silver, then to a golden radiation.                  

In the purer type of person Ojas is stored in the brain where it stimulates one’s advancement into spiritual and intellectual reaches which normally would be far beyond one. When one sees a person of this type one can see the golden halo or nimbus around the head.

OM – MẬT CHÚ OM

Nó được biết đến là một từ đầy quyền năng. Khi được thốt ra đúng cách, bằng một âm hưởng phù hợp với hoàn cảnh, nó sẽ đem lại lợi ích rất lớn cho người ngâm tụng nó. Cách phát âm là “OH-M”.

Có một thực tế hiển nhiên là vài người ở phương Đông có thể gọi dậy những người từ cõi chết bằng cách thốt ra một số hợp âm. Tuy nhiên, cần nhấn mạnh một lần nữa rằng một người không nên tham gia vào các trò lừa bịp kiểu này mà không có những kiến thức đặc biệt và những lý do đặc biệt, bởi vì nếu bạn gọi dậy một người từ cõi chết mà không biết mình đang làm gì, bạn sẽ làm sống lại một người mà bộ não đã phân huỷ do thiếu oxy, và khi đó bạn sẽ tạo ra một xác sống điển hình.

This is known as a word of power. When it is uttered correctly, and with the appropriate force according to the circumstances, it confers great benefit on the utterer. The pronunciation is “OH-M”.

It is a definite fact that there are certain Eastern Adepts who can raise people from the dead by uttering a correct combination of sounds. It should be emphasised again, however, that one should not go in for tricks such as this without very special knowledge and without very special reason, because if you raise a person from the dead without knowing what you are doing, you will revivify a person whose brain has deteriorated through oxygen starvation, and thus you will have a typical zombie.

OMTATSAT – MẬT CHÚ OM TAT SAT

Đây là một câu mật chú khác. Tụng niệm những từ này một cách đúng đắn sẽ kích hoạt một chuỗi các rung động, và vì vậy bằng việc lặp đi lặp lại những từ này nhiều lần và đúng cách, một người có thể đánh thức những trung tâm bên trong. Cần phải nhấn mạnh một lần nữa rằng nếu không được dạy đúng, người ta không thể phát âm chính xác, và vì thế họ có thể ngâm tụng cho đến khi khản giọng mà chẳng có điều gì tốt hay xấu xảy ra.

Chúng ta có nhiều luân xa khác nhau, chúng ít nhiều không hoạt động, bị thui chột, hoặc có người nói là “ngủ yên trong đất”. Tuy nhiên bằng cách thiết lập những rung động đúng qua từng phân tử trong cơ thể, chúng ta có thể giải phóng các luân xa để chúng có cơ hội phát triển, nhưng điều này chỉ có thể được thực hiện khi một người có động cơ trong sáng, khi người ấy không mong muốn sự thao diễn vô nghĩa; sự thao diễn, hay tính duy vật, v.v., sau tất cả, chỉ là những món đồ chơi không hơn không kém của những đứa trẻ chưa trưởng thành, và trẻ em thì không nên có được sức mạnh mà những câu thần chú được tụng niệm đúng cách có thể mang lại.

This is another mantra. Saying the word properly sets a train of vibrations in motion, and so by repeating the word a few times and in the proper way one can awaken certain centres within. It must be emphasised again that unless a person is properly taught they will not get the correct pronunciation, and so then they can repeat the word until their voice fails and nothing either good or bad will happen.

We have various chakrams which are more or less dormant, atrophied, or “asleep in clay” as one might term it. But by setting up the right vibrations through every molecule of the body we can shake free the chakram so that it has a chance to develop, but this can only be done when a person has pure motives, when a person does not want senseless demonstrations; demonstrations, materialisations, etc., etc., are, after all, no more than the toys or playthings of immature children, and children should not have the powers which correctly repeated mantras can bring.

OVERSELF – CHÂN NGÃ

Có rất nhiều sự nhầm lẫn về bản ngã, linh hồn, chân ngã, và những thứ liên quan. Vâng, hãy nhớ rằng chúng ta chỉ ở đây như những con rối. Bạn có thể đọc thêm về điều này ở phần ‘Puppets’ (con rối) dưới chương P (PLANES OF EXISTENCE – CÁC CẢNH GIỚI TỒN TẠI).

Chân Ngã chính là linh hồn, siêu ngã, siêu nhân, người giám sát, người trông nom chúng ta từ một cảnh giới tồn tại xa xôi. Chân ngã mới chính là cái “Tôi” thực sự.

Rất nhiều người tự nhận là người đầu tiên nghĩ ra tên gọi “Chân ngã”, nhưng trên thực tế nó xuất phát từ một từ Tây Tạng cổ xưa biểu thị một cách mơ hồ về  “Người chịu trách nhiệm phía trên”. Vì vậy khi bạn nghĩ về bản thân mình ở dưới này, bạn nên nghĩ mình chỉ như một con rối được treo lơ lửng ở cuối một sợi dây, hay Sợi Chỉ Bạc, đang cố gắng để thực hiện những mong muốn của người chịu trách nhiệm phía trên.

Nếu bạn là một người uyên bác, bạn có thể muốn biết tên tiếng Phạn của từ này; trong tiếng Phạn, Chân Ngã được gọi là Adhyatma, và trong tiếng Phạn nó là toàn bộ hạt nhân, toàn bộ sức mạnh, toàn bộ sự tồn tại của chúng ta; nó là điểm mà từ đó mọi cảm giác, mọi giác quan, mọi thứ của chúng ta bắt nguồn, và là nơi mà mọi thứ của chúng ta sẽ trở về.

There is a lot of confusion about ego, soul, overself, and all the rest of it. Well, let us remember that we here are like puppet. You might refer at this stage to “Puppets” under the letter P (PLANES OF EXISTENCE).

The Overself is the soul, the super-ego, the super-being, the overseer, the one who manages us from some distant plane of existence. The Overself is the real “I”.

Many people have claimed to have originated the word “Overself”, but actually it comes from a very old Tibetan word which indicates loosely “the Man in Charge Above”. So when you think of yourself down here, you should think of yourself as a puppet dangling on the end of a string, the string which is the Silver Cord, trying to carry out the wishes of the Man in Charge Above.

If you are very erudite you may like to have the Sanskrit name; in Sanskrit the Overself is termed the Adhyatma, and in Sanskrit it is the whole nucleus, the whole power, the whole fount of our existence; it is the point from which all feeling, all senses, everything about us, originates, and to which everything about us returns.

[1] [VMC] “Các Chặng Đàng Thánh Giá” – Stations of Cross (hay The Way of the Cross, Way of Sorrows or the Via Crucis) là thuật ngữ trong Đạo Thiên Chúa – gọi là “Đàng Thánh Giá”. Bao gồm 14 Đàng, hay 14 Chặng, 14 Khổ ải mà Chúa Jesu đã phải trải qua.