Chương X: Phong Trào Giải Phóng Phụ Nữ – Tôi Tin – Lobsang Rampa

MARGARET THUGGLEWUNK thận trọng mở một mắt và nhìn đầy sợ hãi khi ánh sáng ban ngày đã chói chang. ‘Ôi trời ơi!’ Cô rên rỉ, ‘một cô gái phải làm gì để sống chứ!’ Rồi cô từ từ mở nốt mắt kia, ánh sáng rực rỡ tràn ngập vào căn phòng. Cái đau xuyên qua đầu khiến cô cảm thấy như nó sắp vỡ ra. Cô rên rỉ trong khi đặt tay lên phía sau lưng. Cơn đau thật là đáng sợ. Mất một lúc cô nằm đó, cố nhớ lại điều gì đã xảy ra đêm qua.

‘À đúng rồi,’ cô nhớ lại, ‘mình đã có được hợp đồng với Beanis và gã đàn ông kinh tởm này nói rằng mình phải ngủ với hắn qua đêm nếu mình còn muốn tiếp tục có thêm những hợp đồng khác. Ôi trời, điều gì xảy ra với mình vậy? Mình có thể quan hệ với hắn nhưng mình thấy như đã ở trên giường với một con voi xấu xa.’ Cô rên rỉ và rên rỉ nhiều hơn, rồi cuối cùng lảo đảo đi vào vào nhà tắm ngồi xuống cái bồn cầu. Sau khi buồn nôn và ói mửa, cô lau đầu vào một chiếc khăn tắm ướt mà không biết trông tóc của mình ra sao. Cuối cùng cô cũng cảm thấy hơi bình phục và nhìn vào mình trong gương. Gương mặt cô trông tối sầm vì giận dữ, ‘Đúng là một người chồng lười biếng’, cô nói, ‘mình đã bảo anh ta là phải dọn dẹp chỗ này trước khi đi làm buổi sáng.’ Những ý nghĩ về anh chồng lại làm cô bùng lên và lảo đảo rời phòng tắm vào bếp.

MARGARET THUGGLEWUNK cautiously opened one eye and peered apprehensively at the full light of day. ‘Oh my God!‘ she groaned, ‘what a girl has to do for a living!‘ Slowly she opened her other eye and then got the full impact of the full light of day. Pain shot through her head so that she thought it would split. Then she groaned as she put her hands on the small of her back. The ache was dreadful. For some moments she lay there trying to recall what had happened the night before. ‘Oh yes,‘ she recalled, ‘I was after that Beamish contract and the awful man said I’d have to stay the night with him if I wanted any more contracts from him. Oh my goodness, whatever happened to me? Straight sex I can take but I feel I’ve been in bed with a bad-tempered elephant.‘ She groaned and groaned and at last tottered off into the bathroom and flopped on to the seat. After much retching and vomiting she bathed her head in a wet towel oblivious of what was happening to her hairdo in the process. At last she felt somewhat recovered and looked about her. As she did so her face grew dark with rage, ‘That no-good bum of a husband,‘ she said, ‘I told him to get the place cleaned up before he left for work this morning.‘ At the thought of her husband she stirred again and tottered out of the bathroom into the kitchen.

Cô kinh ngạc nhìn quanh và dừng lại trước một tờ giấy nhỏ dựa vào chai sữa, ‘Tôi quá mệt mỏi vì phải sống với một người phụ nữ phóng khoáng rồi.’ Tờ giấy viết. ‘Sự bình đẳng đã đi quá xa khi cô cứ liên tục qua đêm bên ngoài và để tôi ở nhà một mình. Cô sẽ không bao giờ thấy tôi nữa.’

Cô cầm tờ giấy trên tay và nhìn nó chăm chú. Rồi cô chuyển nó sang tay kia, giơ ra ngoài ánh sáng và cuối cùng lật úp tờ giấy như thể những nguồn cảm hứng sẽ đến với cô. Nhưng không, chẳng có cảm hứng gì, không có niềm vui cũng chẳng có nỗi buồn. Cô chỉ là một trong số những phụ nữ tự gọi mình là Người Phụ Nữ Được Giải Phóng, lời nguyền tồi tệ nhất của nền văn minh.

Tôi là một trong những người khinh bỉ và ghê tởm những người phụ nữ này. Họ không phải là những người vợ, họ chỉ là những kẻ thiếu hiểu biết vô dụng kéo cuộc đua tiến hoá của nền văn minh này xuống dốc.

Vào năm 1914 hoặc lâu hơn, một thảm kịch lớn nổ ra tại Anh. Ồ vâng, Cuộc Đại Chiến, một Cuộc Đại Chiến Thế Giới, nhưng đồng thời với nó là một cuộc chiến khác mà ta gọi là Phong Trào Giải Phóng Phụ Nữ. Phụ nữ được sinh ra để chịu trách nhiệm dạy dỗ những đứa trẻ trong cuộc đua tiến hoá của Con Người, nhưng năm 1914, phụ nữ­ đến các nhà máy và mặc trang phục của nam giới. Chẳng mấy chốc, họ uống rượu, hút thuốc và sử dụng ngôn ngữ tục tĩu mà thậm chí đàn ông cũng không dùng, với họ sống đồi truỵ cũng hề gì. Rồi họ nhanh chóng trở thành những kẻ tham lam và xấu bụng trong khi tuyên bố rằng mình đã đạt được sự phân chia nguyên thuỷ, nhưng không có người phụ nữ nào từng nói rằng cô ta ta muốn gì. Cái mà cô ta muốn dường như là cuộc sống ngày một hoang dã và không một tư tưởng nào có lợi cho cuộc tiến hoá.

Bemusedly she looked about, and then her eyes spotted a note propped up against a milk bottle. ‘I am tired of living with a liberated woman.‘ the note said. ‘Equal opportunities can go too far, and when you are sleeping around night after night that lets me out. You’ll never see me again.

She took the note in her hands and looked at it intently. Then she turned it over, held it up to the light, and at last turned it upside-down as if some inspiration would come to her. But no, no inspiration, no joy, no sorrow either. She was just another of those females who call themselves liberated women, the worst curse of civilisation.

I am one of those who have utter contempt and loathing for these women. They are not wives, they are just useless ullage which are dragging down the race.

In 1914 or so a great tragedy occurred in Britain. Oh yes, the Great War started, the Great World War, but another war started as well; the so-called battle of the sexes. Women were designed to bear the children which continued the race of Man, but in 1914 women went to the factories and donned men’s attire. Soon they were drinking and smoking and using such foul language that no man would ever use, no matter how depraved. Soon women were griping and bellyaching saying they had had a raw deal, but no woman has ever said what she wants. She wants, it seems, to be an unmitigated savage and have no thought at all for the continuance of the race.

Khi ấy, những người tự gọi mình là ‘Bà/Cô’ (Ms.[1]) không còn mang đúng bản sắc khoa học của nó nữa, nhưng thực sự nếu họ có được cảnh báo ẩn tàng sau đó, thì nó có thể cho thấy rõ rằng phụ nữ đang trở nên nam tính và họ sẽ sớm bị suy yếu.

Quả thực sự là quá kinh khủng để diễn tả về những phụ nữ trẻ sẵn sàng ngủ với bất kỳ người đàn ông nào mà cô ta thích. Đôi khi đó gần như là cưỡng hiếp đàn ông khi quan hệ. Và sau đó khi một đứa trẻ ra đời trong hoặc ngoài giá thú, người mẹ vội vã trở lại nhà máy hay phân xưởng hay bất bất kỳ cái gì khác, gần như ngay lập tức sau khi cô ta sinh, và đứa bé bị bỏ lại cho sự thương xót và nuôi nấng của người giữ trẻ. Khi lớn lên, nó bị quăng ra phố và bị những đứa mạnh hơn, lớn hơn thống trị. Rồi sẽ sớm hình thành những băng nhóm quanh nó – hãy nghe tờ Alhertan ngày 15 tháng Bảy năm 1976 viết gì. Đó là một hậu quả, tất nhiên. Tờ báo viết, ‘Những đứa trẻ giết người thuê’. Sau lời giới thiệu, bài báo cho hay, ‘Đâu đó ở Vancouver, một đứa bé mười tuổi tự nguyện sống trong thế giới ngầm để giết người thuê.’

Rõ ràng là thằng bé còn rất trẻ, mới mười tuổi, vậy mà nó đã dẫn đầu một băng đảng hàng trăm đứa trẻ khác để giết người thuê. Trước đây vài tuần có một bài báo nói rằng một thằng bé mặc dù còn ít tuổi đã phạm tội giết người, từ đó đến nay lại có thêm vụ một cậu bé giết bạn nó.

Then there are those who put ‘Ms‘ which doesn’t mean a thing in the world science, but, actually, if they took an occult warning from it, it would show that women are becoming masculine and soon they will be becoming impotent.

It really is too dreadful for words how some young women go to bed with any man who takes their fancy. Sometimes it is almost a case of raping the man in the process. And then when a child is born in or out of wedlock the mother rushes back to the factory or the store or whatever it is almost before the child is born, and the child is farmed out or left to the tender mercies of a baby sitter. As the child grows up he or she is turned out on the streets to become dominated by stronger and older children. Soon there are gangs going around – listen to this which is from The Alhertan for July 15th 1976. This is just an extract, of course. It says, ‘Hit-boys for Hire.‘ After the usual blurb etc., the article goes on to say, ‘Somewhere in the Vancouver area is a ten year old boy who has made himself available to the underworld for contract killings.

It appears that this young fellow, a ten year old, leads a gang of a hundred boys who will kill to order for payment.

A few weeks ago there were reports in a paper that a boy even younger had committed murder, and now since that there is another case where a boy killed his alleged friend.

Trong những ngày tháng trước đây, người mẹ thường ở nhà và chăm sóc gia đình, bà luôn đảm bảo rằng bọn trẻ sẽ trở thành công dân tốt, những đứa trẻ biết vâng lời, và không có nhiệm vụ nào vĩ đại hơn là của một người mẹ ở nhà để đảm bảo rằng gia đình họ được chăm sóc đúng mức.

Trong chiến tranh Thế Giới Thứ Nhất, phụ nữ đến các nhà máy, văn phòng, và thậm chí tham gia vào các lực lượng vũ trang, và những nhà quảng cáo phát hiện ra rằng nguồn thu nhập của họ tăng gấp đôi nhờ việc quảng cáo đến đối tượng phụ nữ. Thế là ngay sau đó nền kinh tế đã được định hướng rằng phụ nữ cần phải làm việc hay gì đó, và nó đã diễn ra khắp các lĩnh vực. Những tin quảng cáo nhấn mạnh rằng phụ nữ là những người mua sắm nhiều nhất cái này hay cái kia, và tất nhiên là họ câu được và đào mỏ được.

Chính Phủ cũng nhận ra rằng phụ nữ làm việc và kiếm được tiền nhiều hơn, nên thuế thu nhập cao hơn, rồi tiền thuế mua sắm thu được cũng nhiều hơn, và một loạt những thứ như thế. Còn phụ nữ thì cứ tiếp tục sống hoàn toàn ngu ngốc như vậy đến mức bỏ lỡ những thiên chức thiêng liêng của mình, thay vào đó, họ đi làm và lâm vào nợ nần để mua sắm những thứ chẳng có tác dụng gì cho họ.

In the old days the mother used to stay at home and raise a family, and she made sure that they were decent citizens, made sure that they were children who would obey, and what greater task can there be than to have the mother who will stay at home and raise a suitable family and make sure that the family is looked after. It is clear that many of these women who will not stay at home are just being influenced by evil forces.

In the First World War women went to factories, offices, and even joined the Forces, and so advertising people found that there was now a doubled source of income for those for whom they advertised. And soon the economy was geared so that it was necessary for women to work – or so it appeared on the surface. All the advertising stressed that women could do so much by buying this, that, and something else, and, of course, they fell for it hook, line, and sinker.

The Governments, too, found that when women worked and earned high money then there was more income tax, more money from purchase tax, and all the rest of it. And women still go on being so utterly stupid that they miss their natural vocation and, instead, just go out to work to get into debt, to buy things which are no earthly use to them.

Một số phụ nữ bây giờ hoàn toàn không biết thưởng thức, họ chẳng có đến một ý tưởng mơ hồ nào về trang phục mình mặc, họ cứ nghĩ đẳng cấp thời trang là phải có được những chiếc áo choàng và váy mới mỗi ngày, những thứ họ mua thường là làm từ vật liệu rẻ tiền nhất với hoa văn loè loẹt trên đó.

Bạn có nhìn thấy phụ nữ gần đây không, những người phụ nữ trẻ ấy?  Bạn có nhìn thấy những bộ ngực phẳng lì và những cái hông hẹp không? Làm thế nào mà những đứa trẻ có thể được sinh ra? Với sự trợ giúp của những chiếc kẹp, không nghi ngờ gì, nó sẽ làm cho bộ não của đứa trẻ bị chèn ép và biến dạng.

Bạn có thấy là tình trạng hôn nhân hiện đang xấu đi không? Một số phụ nữ chỉ muốn sống tạm bợ với một người đàn ông và thoả mãn đời sống tình dục của mình, rồi khi anh ta bỏ đi, họ chỉ việc bẫy một người đàn ông khác gần nhất.

Thế giới huyền bí có những nguyên tắc riêng cho đàn ông và đàn bà, họ là hai cực đối diện, và để sự sống trên thế giới tồn tại thì sự khác biệt giữa hai giới là điều cần thiết, nếu không đàn bà sẽ trở nên vô sinh và dù họ cố gắng đến đâu, cố gắng nhiều đi nữa, họ vẫn sẽ không có con cái.

Some women nowadays have no taste at all, they haven’t the vaguest idea of dress sense, they think that the height of fashion is to get out in a fresh blouse and skirt every day, stuff which has been bought on the never-never and usually is the cheapest material possible, material with gaudy patterns on it.

Have you looked at women lately, the younger women, that is? Have you seen their flat chests and their narrow hips? How are children going to be born? With the aid of forceps, no doubt, and then they will get their brains distorted and pinched.

Have you seen how marriage is deteriorating nowadays? Some women want to just shack up with a man and have as much sex as they want, and then if the man crosses them in any way at all they just pick up their traps and out they go to the nearest man who will have them.

In the esoteric world there is the male principle and the female principle, two opposite poles, and for the continuance of the world as an inhabited place it is necessary that men and women be unlike each other, otherwise women will become sterile and no matter how many times they try, no matter how hard they try, there still will be no offspring.

Có lẽ chúng ta nên ra ngoài cho những tay quảng cáo một trận, những kẻ đã thu hút phụ nữ vào con đường huỷ diệt chủng tộc. Ồ vâng, có thể lắm chứ. Điều này đã được ghi rõ ràng trong Tiên Thiên Khí Ảnh về Các Khả Năng, rằng chuyện như vậy là có thể xảy ra. Và nó đã từng xảy ra hàng triệu năm trước đây.

Xa xưa lắm, xưa hơn cả trí nhớ về chủng tộc, một nền văn minh đạt đến một tiêu chuẩn khá cao đã từng tồn tại. Có một giống người đỏ tía, họ không giống con người ngày nay, không thực sự là con người, bởi phụ nữ có tới sáu vú chứ không phải hai như bây giờ, và còn những khác biệt tinh tế khác nữa.

Đó là một nền văn minh phát triển rất cao và cuộc sống gia đình vô cùng ấm áp. Nhưng rồi người phụ nữ quyết định rằng họ không nên chỉ ở nhà và chăm sóc gia đình, họ không muốn bị làm phiền bởi chồng con. Họ đã bị làm hại – họ chưa bao giờ nói tại sao hay họ thực sự muốn gì, nhưng sự thực là tâm trí họ đã đi sai hướng. Và rồi họ phá vỡ hôn nhân, ngay sau đó những đứa trẻ sinh ra bị vứt vào bất kỳ nhà nào muốn nhận đứa con ngoài dự kiến ấy. Lập tức, sự tiến hoá của chủng tộc xấu hẳn đi, bị biến chất và trở thành hoang dã.

Đến một lúc, phụ nữ trở nên vô sinh hoàn toàn và cuộc tiến hoá của nền văn minh ấy chấm dứt.

Perhaps we should go out and do violent things to the advertising people, the ones who lure women on to the path of racial destruction. Oh yes, it could be so. It is made clear in the Akashic Record of Probabilities that such a thing can happen. It happened millions of years ago.

Far, far beyond even a racial memory there was a civilisation which reached quite a high standard. The people were purple and they were not necessarily human, not quite human, in fact, because the women had six breasts, not two as they do now, and there were other subtle differences.

There was a very high standard of civilisation, and a very warm family life, but then women decided that they should not stay at home and raise the family, they should not bother about a husband or children, they were being persecuted – they never said how, nor did they ever say what they really wanted, but obviously something had gone wrong in their minds. And so they broke away from marriage, and as soon as the baby was born it was shoved off to any home that would take an unwanted child. Soon the quality of the race deteriorated, degenerated, and became moronic.

In time women became completely sterile – and the race died out.

Bạn có biết chút gì về làm vườn không? Bạn đã bao giờ nhìn thấy một cây táo được lựa chọn kỹ lưỡng sau đó bị lãng quên chưa? Đã có lúc cây táo ấy cho ra những trái táo phần thưởng, những trái táo chắc, ngọt, rực rỡ và mọi thứ. Nhưng sau khi nó bị bỏ quên một thời gian dài, bạn sẽ có những trái táo dại, già nua, bị biến dạng, nhăn nheo. Bạn đã bao giờ nhìn thấy những con ngựa đua thuần chủng bị lãng quên và bị nhân giống với lũ ngựa hoang dã chưa? Vâng, tôi sẽ cho bạn biết rằng kết quả là sau vài thế hệ, lứa con cháu của nó là những con chạy chậm nhất trong những con chạy chậm, bởi nó tựa như một sự xuống giống, xuống giống cho đến lúc tồi tệ nhất.

Và với con người cũng vậy. Trẻ Em đang bị lãng quên, chúng không có kỷ luật, và thế là ta có những băng nhóm tội phạm, ta có những kẻ phá hoại – bất cứ điều gì tội lỗi và xấu xa. Chúng ta có những kẻ hiếp dâm, những người lớn chỉ trích và hư hỏng. Gần đây có một trường hợp mà hai người phụ nữ nhìn thấy một ông già tàn tật với hai chân giả, và chỉ vì vài xu lẻ trong túi ông ta mà những người đàn bà đó đã đánh ông, bẻ gẫy chân giả và bỏ người đàn ông gần như bị lột truồng đó ở một con phố vắng vẻ. Một vụ khác mới đây cũng liên quan đến phụ nữ, hai người đàn bà vào ngôi nhà của một bà già đã nghỉ hưu. Chúng bắt bà phải làm những gì chúng muốn, đánh bà cụ và bà chỉ thoát thân được bằng cách giả chết. Những người đàn bà – nếu có thể gọi chúng như thế – đã cướp đi ngôi nhà và lấy hết tiền, đẩy bà cụ vào cuộc sống bần cùng. Một người già đã nghỉ hưu đâu có gì nhiều để sống!

Bạn có biết những đứa trẻ vô kỷ luật khi lớn lên sẽ thành thế nào không? Bạn có biết khi những đứa trẻ lớn lên trong thời kỳ thiếu niên mà không có kỷ luật và chẳng có ý nghĩ nào về việc sẽ kiếm một công việc để kiếm sống sẽ thế nào không?

Do you know anything about gardening? Have you ever seen a very choice apple tree which has been neglected? At one time that apple tree produced prize apples, prized for their firmness, their sweetness, their colour and everything. But then if it is neglected for a time you get a thing like a crab apple, wizened, warped, shrivelled.

Have you ever seen thoroughbred horses which have been neglected and allowed to breed with wild moorland ponies? Well, I will tell you what the result is after a few generations the animal result is the lowest of the low because all these things seem to breed down, breed down to the worst parts of everything.

And so it is with humans. Children are neglected, they have no discipline, and so we get armed gangs, we get vandals – anything which is evil and ugly. We get rapists, and we get old people slashed and mutilated.

Quite recently there was a case where two women found an old man who was disabled, he had artificial legs, so for the few cents which the man had in his pockets the women beat him up and broke his artificial legs and left him more than half naked in a deserted street. Quite recently there was another case involving women; two women went to a house occupied by an old-age pensioner woman. They forced their way in and then they beat up the old lady, and she only escaped with her life by pretending to be dead. The women – if women they can be called – robbed the house and took all the money the old lady had, leaving her quite destitute. Old-age pensioners do not have much to live on!

Do you know what undisciplined children grow up to be? Do you know what happens when children are allowed to grow up into teenage state without any discipline, without any thought of trying to get a job?

***

Willy ‘Chó Sói’ nhảy nhót dọc phố lúc nửa đêm. Những tia sáng đèn nê-ông sặc sỡ nhấp nháy và bùng lên trong gió đêm như thể người cầm đèn xoay xoay rồi lại cúi xuống, và lại xoay xoay. Đã cuối ngày làm việc của tháng và thậm chí đến giờ muộn này vẫn còn rất nhiều người mới chuẩn bị về. Những trung tâm mua sắm luôn sẵn sàng để tận dụng lợi thế của ngày trả lương này, họ mở cửa rất muộn để đón chào dòng tiền chuẩn bị chảy vào.

Willy ‘Chó Sói’ là một kẻ mờ ám, một trong số những người chẳng có khát vọng gì và dường như chỉ để chui ra khỏi nhà sáng Chủ Nhật, rồi rũ xuống và loạng choạng như một kẻ say dọc con đường buổi sáng sớm. Ngay cả bố mẹ cũng chẳng có thời gian cho nó, và cuối cùng biến nó thành người trú tạm trong mái nhà của chính cha mẹ mình.

Cha làm việc, mẹ làm việc. Willy ở nhà và ăn cắp bất cứ cái gì nó có thể. Nếu ví của bố rơi vào tay nó khi ông già về nhà trong một cơn say, nó sẽ lấy những thứ trong đó. Nó cũng luôn sẵn sàng xoáy trộm ví của mẹ và chối tất cả – rồi đổ tội cho bố nó nếu bị cáo buộc. Willy khá nổi danh trong khu phố. Nó luôn dòm ngó trên những con đường tối, mở thử những cái cửa ô-tô xem có khoá không, và nếu không khoá, Willy sẽ lục soát xem có thể ăn trộm được gì từ những khoang để găng tay hay thậm chí lấy cả những cái mũ của moay-ơ bánh xe.

Willy the Wolf loped along the midnight street. The garish gleam of the neon lights flickered and flared in the night wind as the lamp holders swayed, bowed, and swayed again. This had been payday and even at this late hour many people were still about. The shopping malls, ever ready to take advantage of payday, stayed open very late when the money was ready to flow.

Willy the Wolf was a shady character, one of those very undesirable people who seem to creep out of the woodwork on a Sunday morning, slouching and lurching like a drunken moron along the early morning avenues. Even his parents had no time for him, and eventually had turned him from the shelter of the parental roof.

Father worked, mother worked. Willy stayed at home filching whatever he could. If his father’s pocket book fell into his hands when the old man came back in a drunken stupor he took what he could. Willy was ever ready to purloin his mother’s purse and sneak whatever currency he could – and blame it on his father when accused. Willy had quite a reputation in the neighbourhood. He was always slouching around in dark streets, trying car doors to see which was locked, and those which were not locked – well, Willy was there to see what could be stolen from the glove compartments or even taking hub caps from the wheels.

Bố mẹ Willy phát ốm lên vì nó. Cuối cùng sau khi nhận thấy nó chẳng lắng nghe họ, rằng nó sẽ chẳng làm bất cứ cái gì để kiếm một công việc từ sau khi bị tống ra khỏi trường, họ đã khoá cửa không cho nó vào, đổi ổ khoá và luôn chắc chắn rằng cửa sổ cũng được chốt chặt. Vậy là nó phải ra phố. Nó đến cơ quan trợ cấp thất nghiệp và giả mạo lý do không có việc làm, và với những cái tên khác nhau tìm được từ những cái ví ăn trộm, nó lấy được tiền phúc lợi. Nhưng –Willy ‘Chó Sói’ nhảy xuống phố với đối mắt săn mồi đảo quanh tìm cơ hội, đầu nó nhớn nhác bên này bên kia, nhìn trước ngó sau. Khi quay ra phía trước, bỗng nó rảo bước nhanh chóng. Vừa có một phụ nữ trẻ xách một cái túi nặng rẽ ở góc phố phía trước, một nhân viên văn phòng về muộn vì bận việc.

Willy nhảy tới, bình tĩnh. Nó nhìn thấy người phụ nữ đang chờ sang đường, khi cô chuẩn bị sang thì đèn đỏ bật lên, Willy nhảy tới và xô vào. Nó ngáng một chân trước mặt cô và tóm bàn tay phải vào cổ người phụ nữ đẩy xuống. Cô gái ngã úp mặt xuống đất, trán đập vào vỉa hè. Willy giật phăng cái túi xách từ bàn tay đang chới với của người phụ nữ và nhảy đi tiếp. Rẽ vào một làn đường tối bên cạnh một toà chung cư, nó ngoái lại nhòm qua vai xem có bị đuổi theo không. Nó nhìn thấy người phụ nữ trẻ nằm trên mặt đất với vệt máu loang đỏ, màu đỏ trông tựa như đen dưới ánh đèn nê-ông xanh. Nó cười khẩy nhét cái túi xách của người phụ nữ vào dưới cái áo khoác da, nén xuống và ung dung đi tiếp như thể nó chẳng quan tâm đến thế giới này, như thể nó là người vô tội nhất thế gian. Rồi nó trở lại làn đường tối, ở đó có một cái ga-ra bỏ hoang, đã được khoá cẩn thận nhưng người chủ ga-ra đã ngừng kinh doanh và đang rao bán.

Ga-ra bị khoá nhưng trước đó Willy đã ăn trộm được một chìa dự phòng. Nó đã đi thẳng vào yêu cầu người lễ tân đưa chìa khoá vào nhà vệ sinh nam, và khi họ cúi xuống lấy thì Willy đã nhấc cái chìa khoá ga-ra bên cạnh máy tính tiền.

His parents were sick of him. At last finding that Willy would not listen to them, finding that he would not do anything about getting a job after he was thrown out of school, they locked the doors against him and changed the locks, and made sure the windows were locked too. So Willy went away just a few streets. He went to the unemployment agency and was able to fake reasons for not taking work, and then with a different name obtained from a stolen pocket book he also got money from the Welfare people. But – Willy the Wolf loped down the street with predatory eyes a swivel for opportunity, his head turned this way and that way. He looked to the front and then he looked back. As he turned front ways again he suddenly stiffened and increased his pace. Just turning the corner ahead of him was a young woman carrying a heavy handbag, a late worker from one of the many busy offices.

Willy loped on, taking it easy. He saw she was waiting to cross the road, and just as she was about to cross the light against her turned red Willy loped on and drew level with her. He slid one leg in front of her and with his right hand he pushed on the nape of her neck. Like a log she fell, face down, hitting her forehead against the curb of the sidewalk. Willy grasped her handbag from her nerveless hand and without breaking his stride loped on. Turning a corner into a dark lane going alongside an apartment building, he looked over his shoulder briefly to see if there was any pursuit. He saw the young woman on the ground with a spreading stain of red, red which looked black under the greenish neon lights. With a chuckle he just slid her handbag under his leather jacket, zipped up the front of the jacket, and sauntered along as if he had not a care in the world, as if he were the most innocent person in the world. Then he came to an even darker part of the back lane. Here there was a garage which had been deserted for some time. It was locked up quite securely, but the garage people had gone out of business and they were waiting to have the property sold. The garage was locked up but many weeks before it had closed down Willy had stolen a spare key, he had gone into the garage and demanded the key to ‘the gents‘ and as the assistant turned to unhook the key Willy had snatched up the door key which was lying beside the cash register.

Giờ nó chui qua cửa đi vào trong ga-ra. Ánh sáng từ những ngọn đèn đường hắt vào tận trong qua các cửa sổ. Willy cúi xuống sàn và đổ mọi thứ trong túi lên mặt đất. Nó cười khùng khục một mình, bỏ hết số tiền sang một bên, rồi nó lục hết đồ, nhìn chằm chằm vào những thứ người phụ nữ nhét trong túi, chật vật đọc những lá thứ đầy chữ cô cất trong ví. Cuối cùng sau khi thấy chẳng còn gì giá trị, nó đá tất cả những thứ còn lại vào một thùng rác bên cạnh.

Trên vỉa hè, người phụ nữ vẫn đang nằm choáng váng và chảy máu trong khi không ai để ý đến. Quá khứ của cô quay cuồng vì sự đi lại vất vả ban đêm, trên chặng đường về từ câu lạc bộ đêm và rạp chiếu bóng, khi mà những nhân viên ca đêm xong việc và những người khác đến đổi ca. Những gã tài xế ngáp dài trên những chuyến xe trờ tới và phóng vụt đi khiến họ không kịp lên.

Vài người đi bộ trên vỉa hè dừng lại ngập ngừng, nhìn chằm chằm rồi sau đó bỏ đi. Từ một cửa hàng bên đường một người đàn ông bước tới. Ông ta đã nhìn thấy tất cả, ông ta có thể bắt Willy, nhưng, một lần nữa ông không muốn dây dưa, ông ta chẳng ơn huệ gì mấy tay cảnh sát, việc gì phải giúp họ? Cũng ý nghĩ như thế, ông ta thấy sao lại phải giúp cô gái? Ông ta có quen biết gì cô đâu. Vì vậy, ông ta chỉ rón rén đi đến, dừng lại trước cô và cúi xuống đoán xem cô bao nhiêu tuổi, là ai, rồi nhìn lướt xuống túi quần cô xem liệu có gì không. Chẳng có gì trong túi cả, và ông ta nhìn thấy trên tay cô một chiếc nhẫn đính hôn và một chiếc nhẫn trơn. Ông ta thô lỗ tháo chúng ra và đút vào túi mình. Rồi ông ta đứng thẳng lên, đá đá vào cô thăm dò, tự hỏi không biết cô còn sống không và lại rút vào bóng tối.

Now Willy went into the garage and crouched down inside the front door. There was plenty of light here because a street light just outside shone brightly through the garage window. Willy crouched on the floor and tipped the contents of the handbag on the ground. Chuckling to himself he put away all the money he could find, and then he rummaged through the other contents, gazing at the peculiar things which women keep in their handbags, reading with great difficulty the pile of letters which also were in that purse. At last, deciding that nothing more was worth having, he kicked the remaining items aside in a pile of rubbish.

On the uncaring sidewalk the young woman lay stunned and bleeding. Past her swirled the heavy night traffic, traffic coming from night clubs and cinemas, late workers returning home, and other workers going to their shift. Drivers gaped from passing cars and speeded up so that they should not become involved. The few pedestrians on the sidewalk hesitated, stopped to stare, and then walked away. From a store doorway a man stepped forward. He had seen it all, he could have apprehended Willy but, then again, he did not want to be involved, he had nothing to thank the Police for, why should he help them? Come to think of it, why should he help the young woman? He did not know her. So leisurely he strolled forward, stopping by her he bent down and looked at her having a guess at her age, wondering who she was, and then he reached down and felt through her pockets to see if anything was there. Nothing was in the pockets, so he looked at her hands and saw that there was an engagement ring and a dress ring on two fingers. Roughly he pulled them off and slipped them in his pocket. Then, straightening up, he prodded her tentatively with a foot – wondering if she was alive or not – and then he moved back into the shadows.

Trong khu ổ chuột của Calgary, cuộc sống nửa phô trương của người dân hoà nhập một cách khó khăn hàng ngày với tỉ lệ tội phạm gia tăng, và với báo chí lên án bằng những dòng tít giật gân rằng ai đó cần phải làm gì đó. Nhiều bài báo viết về sự gia tăng các vụ hiếp dâm, cướp bóc, nhưng hầu như dân chúng chẳng ai quan tâm, họ chỉ quan tâm khi CHÍNH HỌ bị dính vào. Cuộc sống đêm ở Calgary vẫn tiếp diễn như trước, vẫn khó khăn nối tiếp khó khăn, với tội phạm ngầm luôn sôi sục bên dưới và sẵn sàng công khai bất cứ lúc nào. Đã có một vài câu chuyện về việc đóng cửa công viên đêm, tăng cường tuần tra canh gác đêm, nhưng tất cả chỉ là nói mà thôi, không gì hơn. Thành phố vẫn cứ như vậy ngày này qua ngày khác, đêm này qua đêm khác.

Lại một giờ khắc nửa đêm nữa. Tiếng chuông đồng hồ vang lên xa xa. Gần đó, một chiếc xe rú còi chát chúa liên hồi. Mấy tên trộm đã đập vỡ kính, chui vào chiếc xe đậu ở đó và đang cố gắng tắt chuông báo động. Chiếc xe vẫn rú lên inh ỏi nhưng tiếng báo động của nó chẳng ai quan tâm, không ai thèm để ý, không ai muốn dính vào cả.

Lại một giờ khắc nửa đêm nữa. Willy ‘Chó Sói’ lại nhảy nhót dọc phố. Cái áo len cao cổ màu trắng của nó với vết thức ăn dính vào lắc lư và căng ra, vẫn như mọi khi, nó đảo quanh tìm con mồi. Bỗng nó thấy thứ mình mong muốn, nó lập tức trở nên tỉnh táo và tăng tốc về phía nạn nhân. Trước đó một quãng là một người phụ nữ già nhỏ con đang xách một cái túi nặng lê bước giữa đêm. Đó là một người đàn bà khuyết tật, thật bất lợi, có thể bị viêm khớp nữa, nhưng người phụ nữ vẫn lê bước, kéo từng chân, từng chân, như thể thật khó để đi hết quãng đường. ‘Tốt rồi, bà ta sẽ không thể!’ Willy cười thầm một mình.

In the slums of Calgary the turgid half-life of the populace swirled uneasily on for day after day with a mounting crime rate, and with the newspapers shouting in great headlines that something should be done. There were articles about the increasing rapes, the increasing muggings, but the general population were unconcerned, they were concerned only if THEY became involved. Calgary night life went on as before, troubled, troubled, with seething crime below the surface ready to break out into the open at any time. There was talk of closing the parks by night, talk of increased patrols by night, talk, and nothing more. The city went on as before and day followed day, and night followed night.

Again the midnight hour. In the distance a clock was chiming. Nearby a car horn shrilled insistently. Some burglar breaking into a parked car had set off an alarm so the car shrilled away and the shrilling went unheeded, no one cared, no one wanted to become involved.

Again the midnight hour. Willy the Wolf loped along the midnight street. His once-white turtle-necked jersey stained with the remnants of many a meal swayed and stretched as he loped and, as before, gazed around for prey. Sighting what he desired he tensed to alertness and increased his pace. A little way in front of him a small old lady carrying a heavy bag shuffled along into the night. Obviously she was disabled, handicapped, arthritic maybe, but she was shuffling along as if she could hardly put one foot before the other, shuffling along as though she were having difficulty in completing her journey. ‘Well, she won’t!‘ chortled Willy to himself.

Nó nhanh chóng đuổi kịp người phụ nữ. Với một chiêu dễ dàng – một thao tác thuần thục đã thành công vô khối lần – Nó ngáng chân phía trước bà già tội nghiệp, đồng thời nắm cổ bà ta dúi mạnh về phía trước để nạn nhân ngã và nó có thể cướp cái túi. Nhưng – ồ, thật ngạc nhiên! – người đàn bà nhỏ bé cúi xuống và vung cái túi đầy gạch nặng của mình vào đầu Willy.

Trong khoảnh khắc đau đớn, Willy thấy cái gì đó đang đến. Cú đập vào đầu khiến mắt nó hoa lên. Nó đau đớn rú lên, rồi cả thế giới biến thành một màu đen sì, và cũng giống như tất cả những nạn nhân của mình trước đây, nó đổ sấp mặt xuống đất.

Những kẻ nhẫn tâm, những người hiếu kỳ vào cái đêm bận rộn đó bắt đầu nhìn chằm chằm đầy ngạc nhiên khi người phụ nữ nhỏ bé dẫm một chân lên lưng Willy, trông bà hài lòng như thể một con gà trống đạp trên đống phân ở buổi bình minh, và bà lại dẫm một lần nữa rồi bỏ đi với những bước chân vui vẻ.

Đêm vẫn trôi. Một phút hay một giờ? Willy chẳng còn khái niệm gì nữa. Cuối cùng một chiếc xe cảnh sát tuần tra xung quanh dừng lại khi thấy một đống lộn xộn trên vỉa hè. Cửa xe mở và một viên cảnh sát già tay lăm lăm súng bước ra. Ông tiến đến và với một bước chân bất cẩn ông ngã phịch xuống lưng kẻ nằm trên vỉa hè. Viên cảnh sát nhìn xuống và nhận ra. Ông gọi đồng nghiệp vẫn còn ngồi trong xe, ‘Ồ, đó là Willy, cuối cùng thì nó cũng bị thế này.’

Quay trở lại xe, sau khi quan sát, viên cảnh sát nhấc ống nghe và gọi cấp cứu đến mang kẻ bị thương đi.

Quickly he caught up with her. With practiced ease – a skill developed with many a successful encounter – he slid a leg in front of the poor old lady and then a hand poised at her back to push her forward, to trip her on to her face and grab her bag. But – oh, surprise! – the little old lady ducked and swung her heavy brick-laden bag at Willy’s head.

For a sick moment Willy saw it coming. Then with a smashing crash it caught him beside the head. He saw bright lights. He had an excruciating pain and he shrieked, and then the whole world went black before him, and like all his victims before he tumbled down to the ground and rolled over on his face.

The callous, careless onlookers on this busy night stared in torpid astonishment as the little old lady placed a foot on the small of Willy’s back, crowed her pleasure like a rooster on a dung heap at break of dawn, then she did it again and walked away with a jaunty step.

The night wore on. A minute, an hour? It was of no moment to Willy. At last a police car patrolling around stopped at the untidy bundle on the sidewalk. The car door opened and an old policeman got out, hand on his gun. He moved over and with a careless foot just flopped the body over on to its back. The policeman gazed down and then – recognition. He called over to his companion still in the car, ‘Oh, it’s Willy, he’s met it at last.

Returning to the car, for he was the observer, he picked up the microphone and called for the ambulance to come and collect one badly injured person.

Trong bóng tối của căn hộ gần đó, một người phụ nữ nhỏ bé ngồi bên cửa sổ và nhìn qua tấm rèm, khi nhìn thấy Willy bị ném khá thô bạo vào chiếc xe cứu thương – người đàn ông trong xe cứu thương cũng biết rõ nó – bà cười mãi không ngớt trước khi thay quần áo đi ngủ.

Một số người nhất định có thể xem được trong Tiên Thiên Khí Ảnh khi họ đi vào cõi trung giới, nơi ghi lại toàn bộ những gì đã diễn ra trên thế giới và những gì sắp đến. Nó cho thấy hình ảnh thế giới nguyên thuỷ từ khi chỉ là một bóng khí cho đến trạng thái bán nóng chảy. Nó cho thấy mọi thứ đã xảy ra. Điều đó tương tự như thế này, thế giới là một người, người đó có cha mẹ và cha mẹ có máy quay phim ghi lại từ khoảnh khắc đứa con ra đời đến khi nó chết, do đó bất cứ khi nào đứa con cần tìm hiểu những tri thức đều có thể bật các cuộn phim lên và tìm hiểu xem những gì đã xảy ra, khi nào, ở đâu và làm thế nào. Đó là cách nó diễn ra với tất cả các thế giới.

Bên cạnh đó còn có một Ảnh Các Khả Năng, nó ghi lại những điều MONG MUỐN sẽ diễn ra, nhưng hành vi ứng xử của các nước khác nhau sẽ có thể làm thay đổi kết quả đó. Ví dụ, hiện có một vụ động đất lớn ở Viễn Đông và Trung Quốc bị nứt. Vâng, cá nhân tôi tin rằng đó là do sự ảnh hưởng rộng lớn của tất cả những cuộc thử nghiệm bom nguyên tử dưới lòng đất, được thực hiện ở Mỹ và Siberia. Nó cũng giống như ta tác động vào một cấu trúc nào đó và nghĩ rằng không có hại gì, nhưng sau đó thì những vùng xa của cấu trúc bị nứt vỡ hoặc đứt gãy. Các kỹ sư máy bay biết rõ điều này, khi một chiếc máy bay hạ cánh không thành công, nó có thể gây ra những hỏng hóc, mà theo đó các vết nứt sẽ xuất hiện phía đuôi.

In the darkness of a nearby apartment facing that crossing the little old lady sat at her window peering through the curtain, and as she saw Willy thrown quite unceremoniously into the ambulance – the ambulance men knew him as well – she laughed and laughed and laughed before undressing and going to bed.

The Akashic Record which certain people can see when they go into the astral plane is a record of all that has ever happened upon the world to which it applies. It shows the origin of the world from the first gaseous ball on to the semi-molten state. It shows everything that has happened. It is just as though the world were a person, and that person had parents who had a cine camera working from the moment of birth all through the person’s life until the moment of death, so at any time a person with the necessary knowledge could turn to the reel of film and find out what happened, when, where, and how. That is how it is with all worlds.

In addition there is a Record of Probabilities, a Record showing what is HOPED will happen, but the behaviour of individual countries can modify what will happen. For instance, now there has been a big earthquake in the Far East and China has been cracked. Well, I personally believe that that is caused to a large extent by all the atom bomb tests underground, performed in America and in Siberia. It is like hitting a certain structure and finding that apparently no harm has been done, but then at some remote part of the structure cracks or fractures appear. Aircraft engineers know this when a bad landing of an aircraft can cause damage whereby cracks will appear in the tail!

Nhiều năm trước tôi được một người sùng đạo mời tham gia vào chương trình của ông ta. Ông ta chuẩn bị bán cho mọi người những ý tưởng rằng ông ta có thể đi vào cõi trung giới – với chiếc cặp của mình, có lẽ thế – tra thông tin và trở về, bán những thông tin đó cho những người điều tra để lấy một số tiền lớn. Ông ta viết thư nói với tôi về điều đó và cố gắng mời tôi tham gia vào chương trình. Ông ta nói rằng chúng tôi có thể trở thành triệu phú trong chớp mắt. Tôi đã từ chối và đó là lý do vì sao tôi vẫn nghèo!

Tiên Thiên Khí Ảnh phản ánh về phụ nữ cho thấy rằng, cuộc chiến Giải Phóng Phụ Nữ không nên xảy ra. Không nên có tất cả những sự ghét bỏ, sự cay đắng mà phụ nữ chỉ ra trong cuộc chiến đó. Hiện nay theo tôi thấy hầu hết phụ nữ là những người tử tế, và nếu họ theo cuộc giải phóng phụ nữ thì cũng chỉ cho vui chứ không nghiêm túc. Nhưng cũng có một số nhất định những người lập dị, những phụ nữ nhét chữ ‘Bà/Cô’ (Ms.) trước tên của họ, tôi dịch là ‘Phần Lớn Ngu Dốt’, và điều đó là rất phù hợp, bởi thực sự là họ ngu dốt. Nhưng đặt chữ ‘Bà/Cô’ (Ms.) thay vì ‘Quý Bà’ (Mrs.), ‘Quý Cô’  (Miss.) hoặc chẳng đặt gì trước tên của mình là họ đã gọi đến những rung động sai lầm, rung động là bản chất của tất cả sự tồn tại, và họ đã gọi đến những rung động xấu xa CHO CHÍNH MÌNH.

Nếu điều đó vẫn diễn ra nghĩa là những người phụ nữ dường như muốn những lực lượng kia sẽ tạo ra một sự sắp đặt mới, lực lượng ấy sẽ thấy rằng cần phải cho những con người Trái Đất nếm trải mùi vị sự ngu ngốc của họ, và sau đó sẽ quay lại trạng thái đã xảy ra với một nền văn minh cổ xưa, một nền văn mình xa xôi trên Trái đất đến mức chẳng còn dấu vết gì trừ những điều được chép trên Tiên Thiên Khí Ảnh.

Many years ago I was asked by a cultist to come in on a scheme that he had. He was going to sell people the idea that he would go into the astral – with his briefcase, presumably – consult the astral and come back with the information which he would then sell to the inquirer for a very large sum of money. He wrote to me about it and tried to get me in on the scheme saying that we would be millionaires in no time. I refused, and that is why I am still poor!

The Akashic of women shows that these things about Women’s Lib should not have happened. There should not have been all the hate, all the bitterness which women have shown about it. Now, most women are decent people, as I am well aware, and if they go in for this liberation movement it is just for fun and they do not take it too seriously. But there are a certain number of crackpots, women who stuff ‘Ms.‘ in front of their name meaning, I suppose, ‘Mostly Stupid,‘ and that is very suitable because that is what they are – mostly stupid. But in putting that ‘Ms.‘ in front of their name instead of ‘Miss‘ or ‘Mrs.‘, or putting nothing in front of the name, they are invoking wrong vibrations, and vibrations are the essence of all existence. They are invoking bad vibrations FOR THEMSELVES.

If things go on like this as these women seem to want soon other forces will make fresh arrangements, they will think that they will give people of Earth a real taste of their own foolishness, and then it will be a reversion to a state which happened in a far-gone civilisation, a civilisation which existed so long ago on Earth that there is no record of it except on the Akashic.

Trong nền văn minh đó, con người có làn da tím thay vì da đen, vàng, nâu hay trắng. Người phụ nữ đã phản bội lại nhân loại, đến với một giáo phái của Người Làm Vườn của Trái Đất, những người siêu phàm chăm sóc thế giới này, hay được cho là như vậy.  Dường như họ bị gục ngã trong công việc nặng nhọc. Tuy nhiên dù sao, những người phụ nữ đã làm cho những ông Người Làm Vườn lạc lối và gây ra bất hoà với vợ ông ta. Và một chủng tộc được hình thành bởi một liên minh trên Trái đất, và được thống trị bởi phụ nữ. Họ chiếm tất cả công việc và chỉ còn lại rất ít việc làm cho đàn ông, trừ những công việc hèn mọn – gần như là nô lệ – là dành cho đàn ông, những người phải chịu bất lực. Trong những ngôi nhà vô cùng sang trọng có những người đàn ông khoẻ mạnh ở đó chỉ với mục đích duy nhất là cung cấp em bé khi cần.

Ồ vâng, tất cả những điều này là sự thật, hoàn toàn là sự thật, tôi có thể nói với bạn hết sức chân thành rằng, nếu bạn đọc những cuốn sách của tôi – toàn bộ mười bảy cuốn – và bạn thực hành đúng những điều tôi nói, và nếu mục tiêu của bạn là hoàn toàn trong sáng thì bạn có thể đi vào cõi trung giới để đọc Tiên Thiên Khí Ảnh về thế giới này. Bạn không thể xem được ghi chép trong Tiên Thiên Khí Ảnh cho từng cá nhân bởi vì – vâng, nó sẽ cho bạn lợi thế không lành mạnh trong ‘cuộc cạnh tranh’. Bạn cần phải được quản lý đặc biệt, như tôi tin họ nói trong Giáo Hội Công Giáo La Mã, trước khi bạn có thể đọc về Tiên Thiên Khí Ảnh của một cá nhân dưới một ngàn năm. Nhưng trong Kỷ nguyên đã qua lâu rồi ấy, khi mà người phụ nữ trong chế độ mẫu hệ vô cùng bận rộn làm việc như những kẻ nô lệ Cộng sản phải làm việc vậy, và sau đó những người phụ nữ dáng đẹp nhất, khoẻ mạnh nhất hay những người rất thích hợp làm lãnh đạo ấy, có thể vào những nhà phối giống để giải trí, hay trong trường hợp cần cho mục đích sinh sản.

In that civilisation when all the people wore purple skins instead of black, yellow, brown, or white, women betrayed mankind to a certain sect of the Gardeners of the Earth, the super-beings who look after this world, or who are supposed to. It seems they have fallen down on the job pretty badly of late. But, anyway, women led astray some of the male Gardeners and that made a lot of discord with the Gardeners wives. But a new race was formed by their union on the Earth, and it was dominated by women. Women took all the jobs, and there were few jobs available for men other than as menial servants – slaves almost – for men who were impotent. But in special luxury houses there were very virile ‘studs‘. They were there for the sole purpose of providing the necessary babies.

Oh yes, all this is perfectly true, it is so absolutely true that I tell you most sincerely that if you read my books – all seventeen of them – and you practice the things I tell you, then if your intentions are pure you can go into the astral and you can see the Akashic Record of this world. You cannot see the Akashic Record of individuals because – well, that would give you an unfair advantage over ‘the competition‘. You have to have special dispensation, as I believe they say in the Roman Catholic Church, before you can see the personal Akashic Record of any individual nearer than a thousand years. But in that long bygone Age when there was a matriarchy women were busy working much the same as Communist slaves have to work, and then the most beautifully formed, the most healthy of the women or those who were very well-in with the leaders, could go to the stud house for pleasure or, in the necessary cases, for procreation as well.

Bạn có thể hình dùng nếu điều tương tự xảy ra trên Trái đất ngày nay thì sẽ như thế nào không? Bạn có tưởng tượng được các nhà quảng cáo có thể đưa ra điều gì cho những phụ nữ cả tin không? ‘Nhà Thư Giãn của Polly – Có Sẵn Những Người Đàn Ông Khoẻ Mạnh Nhất, hãy lựa chọn, bạn thích màu da nào, bạn thích vóc dáng nào, kích thước phù hợp với mong muốn. Giá hợp lý, có điều khoản đặc biệt dành cho thành viên câu lạc bộ.’

Nhưng dù sao đó cũng là một tình huống mà xã hội không tự nhiên cuối cùng cũng kết thúc. Và chế độ mẫu hệ ấy đã kết thúc. Nó mất cân bằng đến mức cuối cùng bị lật đổ và toàn bộ nền văn minh đã biến mất.

Bạn có biết tại sao nó mất cân bằng không? Hãy nghĩ về pin xe của bạn, pin đài phát thanh của bạn hay bất cứ cái gì có một cực dương và âm. Giả sử bằng cách nào đó bạn có thể làm cho cực âm mạnh hơn cực dương, vậy là toàn bộ cái đó mất cân bằng, phải không, và nó đâu có thể làm việc sau một thời gian? Điều đó đã xảy ra với cuộc đua tiến hoá của giống người tím đặc biệt.

Cuộc sống đòi hỏi sự cân bằng giữa cực dương và cực âm, giữa tốt và xấu. Cần phải có sự bình đẳng giữa nam và nữ bởi nếu không cuộc sống không thể cân bằng, và những người tham gia cuộc chiến bình đẳng giới lại đi giận dữ với Thiên Nhiên, họ đang cố gắng làm hỏng hệ sinh thái của con người, và nó sẽ không còn hoạt động được, nó tạo ra rất nhiều Nghiệp Quả xấu cho kẻ chủ mưu, bởi nhìn vào những khó khăn mà họ gây ra, họ tham lam, và tham lam là một trong những lời nguyền rủa lớn nhất trên thế giới này. Luật Lệ Vàng là ta đối xử với người này ra sao thì người khác đối với ta cũng vậy. Tốt hơn là nên cho đi chứ không phải nhận về. Nếu bạn cho di tức là bạn đã  thêm vào những điều tốt trong Nghiệp quả của mình, nhưng nếu bạn cố gắng khuấy động sự bất hoà và xung đột thì khi ấy bạn đã tạo ra một Nghiệp quả thực sự xấu xa.

Can you imagine how it would be on Earth nowadays if there was such a thing? Can you imagine what the advertising people would put out for gullible women? ‘Polly’s House of Pleasure – the Most Powerful Men Available, take your choice, what colour you like, what shade you like, dimensions to suit your own choice. Reasonable fees, special terms for club membership.

But, anyway, as is always the case, an unnatural society eventually ends. So it was that the matriarchy ended. It was so unbalanced that it eventually toppled and that whole civilisation died out.

Do you know why it was unbalanced? Think of your car battery, think of a battery in your radio, or anything which has a positive and negative. Supposing in some peculiar unknown way you could make the negative more powerful than the positive, then the whole thing would be unbalanced, wouldn’t it, and wouldn’t work after a time? That is what happened with that particular purple race. Life demands that there shall be equal positive and there shall be equal negative, there shall be equal good and equal bad to balance. There shall be equal masculine and equal feminine without which there cannot be any balanced coherent life, and the liberationists are trying to upset the balance of Nature, they are trying to ruin human ecology, and it just will not work, it is just making a lot of very bad Kharma for the instigators because look at the troubles they are causing; they are greedy, and greed is one of the big curses of this world. The Golden Rule is that we should do unto others as we would have others do unto us. It is also better to give than to receive. If you give you add to your good Kharma, but if you are trying to stir up disharmony and strife then it makes a very bad Kharma indeed.

Tôi luôn thấy rất buồn cười những người phụ nữ kết hôn nhưng không muốn mang họ chồng để tạo nên một đơn vị cân bằng. Ở đây, tại Canada, chúng ta có một khao khát gửi đến văn phòng cao quý của Ngài Thủ tướng Canada rằng, ngài có một bà vợ không muốn dùng tên của chồng, mà tự gọi mình là ‘Bà’ (Ms.). Đó là bà MacTear hay đại loại thế, nhưng cái tên ấy cũng đủ để bất kỳ ai cũng phải rơi nước mắt rồi[2]. Nhưng làm thế nào để một gia đình của người đứng đầu quốc gia cân bằng nếu hai thành viên chính của gia đình ấy lại không tạo thành một đơn vị? Bạn không thể!

Lại nữa, nếu phụ nữ không muốn trở thành những bà vợ thì tại sao họ lại kết hôn? Nếu họ không muốn trở thành vợ trong khi lại muốn có con – à, thế thì hãy thiết lập những trạm phối giống như cho gia súc ấy, bởi nếu phụ nữ giống như vậy thì thực sự họ là những gia súc. Tôi tin là có nhiều hơn trong việc nuôi dạy những đứa trẻ hơn là chỉ mười phút hay lâu hơn của niềm vui mơ hồ. Tôi tin rằng phụ nữ được trao bởi Tự Nhiên thiên chức làm mẹ để chăm sóc những đứa trẻ, và nếu họ chỉ đẻ ra và quẳng chúng ra vỉa hè từ khi chúng mới biết nói thì chẳng khác nào họ chăn nuôi những sinh vật không tình yêu, đó là những gì chúng ta có hiện nay.

Bây giờ chúng ta có các băng nhóm trẻ em sẵn sàng giết người, các băng nhóm trẻ em lượn lờ trong các công viên, bẻ cành, nhổ cây, làm bất cứ điều gì chúng có thể để tạo thành địa ngục.

Trong những ngày tháng đã qua, khi những người vợ thực sự là vợ, họ luôn ở bên cạnh chồng, giúp chồng. Người chồng ra ngoài làm lụng kiếm sống, người vợ ở nhà chăm sóc gia đình và dạy cho những thành viên mới về cuộc đua tiến hoá của nhân loại.

I am always highly amused at women who get married but then will not take their husband’s name so as to make a balanced unit. Here in Canada we have an aspirant to the holy office of Prime Minister of Canada and that fellow has a wife who will not use his name, she calls herself ‘Ms.‘ I believe its MacTear or something like that, and it’s enough to make anyone shed a tear. But how can you have a balanced family at the head of a country when the two chief members of the family do not form a unit? You can’t.

Then again, if women do not want to be wives, then why get married? If they do not want to be wives and they still want children – well, set up breeding stations the same as there are for cattle, because if women are like that then indeed they are cattle. I believe that there is more in bringing up children than just ten minutes or so of dubious pleasure. I believe that women were ordained by Nature to be mothers who could raise children, and if they just have children and then dump them on the sidewalk almost as soon as they can talk then they are breeding a race of love-less creatures, which is what we have at present. Now we have gangs of children willing to murder, gangs of children who go about in the parks breaking down trees, uprooting plants, doing anything they can to raise hell. In days gone by wives were indeed wives, they would stay by their husbands, they would help their husbands. The husband went out to earn the living, the wife stayed at home to raise the family and to train the newest members of the race of humanity.

Tất nhiên các nhà tư bản phải trả giá rất nhiều cho tất cả những điều này, bởi họ, những kẻ khát tiền nghĩ rằng nếu phụ nữ làm việc ở đó, họ sẽ có gấp đôi lợi nhuận. Hiển nhiên có tiền là tốt – Bản thân tôi chưa từng có nhiều tiền, nhưng tôi thà làm một người tử tế còn hơn trở thành nhà tư bản, những kẻ phá hoại nền văn minh chỉ vì lợi ích của việc vồ được vài con cừu đực.

Những người làm quảng cáo tạo ra những lời mời hấp dẫn với việc chi tiêu bằng thẻ tín dụng, các chương trình trả góp hay tất cả những thứ tương tự như thế, và những kẻ kém ý chí ngày càng bị lôi cuốn, rồi họ sa vào và ngập đầu trong nợ nần đến mức phải làm một, hay hai hay thậm chí ba công việc. Khi tôi sống ở Windsor, tôi biết một người đàn ông phải làm tới bốn công việc và từ tờ mờ sáng. Vợ ông ta phải làm hai việc, vậy là họ có tổng cộng sáu công việc. Họ ngập trong nợ nần nhiều đến nỗi khi người đàn ông chết, tất cả mọi thứ họ có đều bị chủ nợ giữ hết. Vậy sao con người lại không sống hợp lý hơn, kinh tế hơn thay vì cứ vơ lấy bất cứ thứ gì họ nhìn thấy như một đứa trẻ hư hỏng tru tréo và vồ lấy những thứ ngở ngẩn chẳng thể giữ lại được.

Tôi phản đối mạnh mẽ phong trào Giải phóng Phụ nữ, và tôi hy vọng đã giải thích rõ ràng, bởi tôi đã nhìn thấy hậu quả của sự sùng bái khủng khiếp này hay bất cứ cái gì người ta gọi nó. Tôi đã đọc thấy trong Tiên Thiên Khí Ảnh, và tôi đã nhận được hàng ngàn lá thư kể về sự khốn khổ mà những người phụ nữ này gây ra.

Of course capitalists must pay for a lot of all this because these money-hungry people think that if women work there will be twice as much money. Sure, it is just fine to have money – I have never had much of it myself, but I would rather be honest than be like these capitalists who ruin civilisation for the sake of grabbing a few bucks. Advertising men make such tempting offers with their credit cards and their instalment systems and all that, that weak-willed people are tempted, and tempted they fall and get head over heels in debt, debt which they can only keep up with by taking one job or two jobs, or even three jobs. When I lived in Windsor I knew a man who had four jobs and he worked himself into an early grave. His wife had two jobs so that between them they had six jobs, and they were so heavily in debt that when the man died everything they had was seized by creditors. So why will people not live more reasonably, more economically instead of grabbing at anything they see just as a spoilt child grabs and yowls like a mad thing if anything is withheld.

I feel very strongly opposed to Women’s Lib, as I hope I have made clear, because I have seen the results of this awful cult or whatever one calls it. I have seen it in the Akashic Record, and I have had thousands of letters telling me what misery some of these women have caused.

Chúng ta giờ đây đang đứng ở ngã ba đường của số phận nhân loại, và nếu con người không quan tâm đến việc đưa ra quyết định đúng đắn thì sẽ không có một xã hội ổn định. Sẽ phải có một tôn giáo trở lại trong đời sống, không quan trọng là tôn giáo nào, tôi không nghĩ đó là Ki-tô giáo hay Do Thái giáo, hay Hồi giáo, hay Ấn Độ giáo hay bất kỳ tôn giáo nào cụ thể. Không quan trọng đó là tôn giáo nào, chẳng quan trọng chút nào hết. Chúng ta cần một tôn giáo tươi mới bởi những cái cũ đã thất bại thảm hại.

Thử lấy Ki-tô giáo làm ví dụ, vậy Ki-tô giáo LÀ gì? Đó có phải là đức tin Công Giáo? Hay đó là Tin Lành? Cái nào mới là Ki-tô giáo? Nếu cả hai đều là Ki-tô hữu thì sao họ lại đánh nhau ở Bắc Ai-len? Rồi lại nữa, các Ki-tô hữu đánh nhau với người Hồi Giáo ở Beirut, và những người Nga, những người mà Chúa của họ là Cộng sản. Theo những gì mà chúng ta nghe về các điều kiện ở Trung Quốc, vâng, tôi không nghĩ là mình lại muốn đến để xem những thứ đó lần thứ hai trong đời. Nhưng sẽ có một tôn giáo tốt hơn, sẽ có những thầy tu tốt hơn, họ LÀ những thầy tu thực sự thay vì những kẻ chỉ muốn một cuộc sống êm ả mà không phải kiếm tiền, những cái mà người ta đang làm hiện nay.

Chúng ta, như tôi đã nói, đang ở ngã ba đường. Chúng ta phải lựa chọn rằng mình muốn một xã hội cân bằng, trong đó đàn ông và phụ nữ cùng nhau làm việc bình đẳng như những đối tác, mà đàn bà trông nom những đứa trẻ thay vì ném chúng ra cho những đứa lớn hơn, có thể, những đứa đồi truỵ hơn dạy dỗ. Điều đó nghĩa là xã hội bị lật đổ. Ở Nga, thường là tất cả những đứa trẻ được đem đi và đưa vào những nhà trẻ được Nhà nước dựng lên trong khi bố mẹ chúng làm việc trong các nhà máy, trang trại hay hợp tác xã. Vâng, điều đó đã được chứng minh rằng không hề tốt, những người mẹ Nga giờ đây muốn chăm sóc lũ trẻ, muốn ở nhà và họ đang dấy lên một cuộc bạo động ở Nga để đòi quyền kiểm soát con mình. Không ai biết kết quả sẽ ra sao.

We now have arrived at a crossroads in the destiny of humanity, and if people do not take the right decision then there will not be a stable society. There will have to be are turn of religion to life, it does not matter which sort of religion, I am not thinking of Christianity or the religion of the Jews, or the religion of Islam or Hinduism, or anything specific. It doesn’t matter which religion it is. We need a fresh religion because the old ones have failed so miserably. In Christianity, for example, what IS Christianity? Is it the Catholic faith? Is it the Protestant. And which one IS Christianity? If both are Christian then why are they fighting in Northern Ireland? Then, again, there is the fighting between Christians and Moslems in Beirut, and then there are the Russians, whose only form of God is Communism. And according to what we hear of conditions in China, well, I don’t think I would like to go out and see what things were like either. But there will have to be a better religion, there will have to be priests who ARE priests instead of just people who want a soft living without having to do much to get their money. That is what they are nowadays.

We are, as I said before, at a crossroads. We have to choose whether we shall have a balanced society, one in which men and women work together equally as partners and in which women look after their children instead of tossing them out for older and, possibly, more depraved children to teach. That is going to topple society. In Russia it used to be that all children were taken and put in homes to be raised by the State while the fathers and mothers were working in factories or on farms and communes. Well, it has been proved that that is not so good, Russian mothers now want to be with their children, they want to stay at home, and they are raising an awful commotion in Russia to get control of their children. No one knows what the result will be.

Hít-le trước kia, người thực sự đưa ra một số ý tưởng lập dị, có một trại chăn nuôi đặc biệt. Có lẽ bạn đã đọc đâu đó về điều này, nhưng một số người khác thì chưa biết nên có thể tóm gọn ý tưởng của nó là:

Những người lãnh đạo Đảng luôn tìm kiếm những thành viên khoẻ mạnh, trung thành trong Đảng, những người có thể trở thành cha mẹ tốt. Rồi khi tìm ra một đảng viên nam và một đảng viên nữ khoẻ mạnh, trung thành như thế, họ gửi những người này đến những biệt thự lớn trong nước. Tại đó, những người này được chăm sóc, ăn uống tốt, và khi họ đã khá hơn chút vì thời điểm đó khẩu phần ăn ở Đức khá eo hẹp, những người đàn ông và đàn bà trẻ được phép gặp nhau và chọn bạn đời.

Khi đã chọn được đối tác, cả hai phải trải qua một cuộc khám sức khoẻ nữa rồi được phép ở cùng nhau một tuần. Vâng, bạn biết điều gì xảy ra giữa một người đàn ông trẻ và một người đàn bà trẻ ở với nhau cả tuần mà không tổ chức nào cấm đoán, để lên lớp và mọi thứ họ làm đều được Chính phủ cho phép. Vậy đó, rồi khi đứa trẻ ra đời từ sự liên kết đó, nó bị tách khỏi mẹ và đưa vào một cái Nhà đặc biệt để nuôi dạy với tất cả những kỹ năng, khoa học và các bí quyết mà Đức Quốc Xã có ở thời điểm đó. Chúng dự định tạo ra những hạt nhân của một siêu chủng tộc.

Hai mươi lăm năm sau, một số nhà điều tra nhất định đi đến câu hỏi điều gì đã xảy ra và rất nhiều đứa trẻ giờ tất nhiên đã lớn, được tìm thấy, và phần lớn trong số chúng được cho là xấu tính, không có ngoại lệ. Quả thật vậy, một số kẻ ngu si, không chỉ riêng Hít-le, đã cho thấy rằng không thể đưa một người đàn ông và một người đàn bà đến với nhau, bắt họ sản sinh để có được một đứa trẻ thậm chí là bình thường!

Đến năm 2000, điều này sẽ được chứng minh nếu con người trên Trái đất bị xoá sổ như rất nhiều loài cỏ dại, và những giống dân mới được gieo xuống. Nhưng nếu phụ nữ sẽ ở nhà và là những người vợ, người mẹ như thiên chức của họ thì cuộc tiến hoá này có thể được tiếp tục đến Kỷ nguyên Vàng. Nó phụ thuộc vào việc bạn là người phụ nữ thực sự hay là Người Phụ Nữ Giải Phóng – người mà không thực sự là bạn. Bạn lựa chọn trở thành ai? Bạn muốn được xếp chung với cỏ dại hay được đi tới Kỷ Nguyên Vàng với sự ổn định trong gia đình?

Old Hitler, who really did have some crackpot ideas, had special breeding stations. You probably have read all about it, but if some of you have not here is a brief idea of what it really was:

Party leaders were on the lookout at all times for very loyal, very healthy members of the Party who would make good parents. And then when a loyal, healthy young man and a loyal young woman were found they were sent off to great mansions in the country. There they were well-fed, well looked after, and after they had been built up a bit because German rations were pretty scruffy at that time, young men and young women were allowed to meet and pick their partners. When they had picked their partners and they had both undergone another medical examination they were allowed to stay together for a whole week. Well, you know what happens when a young man and a young woman stay together for a whole week with no holds barred, so to speak, and everything they did approved by the Government. Well, when the child was born of such a union it was taken away from the mother and put in a special Home to be brought up with all the skill and science and Nazi know-how available at the time. It was intended that they should form the nucleus of a super-race.

Twenty-five years after all this certain investigators went into the question of what had happened, and many of the children, now, of course, grown up, were traced, and almost without exception these children were found to be of lower mentality. Some, indeed, were morons which shows that not even Hitler could put a man and woman together, shake them up a bit and produce even a normal child!

By the time we reach the Year 2000 it will be known if the people of this Earth have to be wiped out like a lot of weeds and fresh stock planted. But if women will stay at home and be wives and mothers, as intended, then this particular race can continue into the Golden Age. It depends, ladies and Women’s Libbers – who are not ladies – on you. What is your choice going to be? Classed as weeds? Or to carry on into the Golden Age with stability in the family?

[1] Trong cuộc chiến Bình Đẳng Giới, những người phụ nữ Anh tham gia tự đặt cho mình là Ms. thay vì Miss và Mrs.

[2] Tên của bà vợ ngài Thủ tướng bị chơi chữ MacTear đọc chệch thành ‘make tear’ tức là làm cho rơi nước mắt. [VMC]

Dịch và Biên tập: Cộng đồng thiền Việt Nam – VMC